Chiến Thần Bất Bại

Chương 3626



Sau khi suy đi tính lại, Võ Thiên Nghiệp nghĩ chuyện liên quan đến sống chết của nhà họ Võ mà để con gái một mình đi nói chuyện với Tiêu Chính Văn hơi không thích hợp, lúc này mới nhanh chóng chạy đến nhà ngang.

 

Võ Tinh Nhi đứng ở trước cửa phòng Tiêu Chính Văn do dự một hồi mới lấy hết can đảm gõ cửa, vừa định gõ cửa thì phía sau bỗng có tiếng bước chân của Võ Thiên Nghiệp.

 

“Bố? Sao bố cũng đến thế?”, Võ Tinh Nhi đỏ mặt, giọng nhỏ như muỗi.

 

“Bố suy đi tính lại, chuyện này vẫn nên để bố tự mình nói với cậu Tiêu, một đứa con gái như con nói mấy lời này không hợp”.

 

Nói rồi Võ Thiên Nghiệp bước vào nhà ngang.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn vừa pha xong một ấm trà, vừa thưởng thức trà vừa thầm tính toán xem rốt cuộc Khổng Tề Thiên có xuất hiện ở Vinh Thành hay không.

 

“Cậu Tiêu, thật ngại quá, đã muộn thế này rồi mà còn chạy đến làm phiền cậu nghỉ ngơi”, Võ Thiên Nghiệp nói, sau đó chắp tay lại với Tiêu Chính Văn.

 

“Gia chủ Võ, không biết các ông…”, Tiêu Chính Văn nhìn Võ Tinh Nhi đầy vẻ xấu hổ đứng phía sau ông ta.

 

Thật ra Tiêu Chính Văn có ấn tượng khá tốt với nhà họ Võ, bất kể là Võ Anh Hào hay Võ Học Tư, Võ Tinh Nhi đều là người thật thà, chân thành.

 

Hơn nữa người nhà họ Võ rất khí phách, có chút phong thái của Nữ Đế năm đó.

 

Xuất thân từ quân nhân nên Tiêu Chính Văn cực kỳ không thích những người giả dối, càng không khinh bỉ những người chỉ biết ỷ vào quyền thế.

 

Tính cách ngay thẳng của người nhà họ Tiêu cũng rất hợp với phong cách của Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, thật ra theo lý thì đây là chuyện nhà của nhà họ Võ, không liên quan gì đến cậu Tiêu. Nhưng… quả thật là quá bất đắc dĩ nên mới nghĩ đến việc nhờ cậu Tiêu giúp”.

 

Nói rồi Võ Thiên Nghiệp lại cúi người xuống với Tiêu Chính Văn.

 

“Gia chủ Võ, với mối quan hệ của tôi và Võ Anh Hào, chúng ta không cần phải khách sáo, có gì muốn nói cứ nói, không cần ngại”, Tiêu Chính Văn sảng khoái nói.

 

“Cậu Tiêu, nghĩ chắc cậu cũng biết đấy, bây giờ nhà họ Võ đang có trăm mối tơ vò, tiến thoái lưỡng nan, sở dĩ tôi làm thế cũng là bất đắc dĩ”.

 

“Tôi muốn nhờ cậu Tiêu…”

 

“Muốn tôi đi tìm Bích Hà Cung hay là giết Lương Cảnh Long?”, Tiêu Chính Văn nói.

 

“Chuyện… chuyện này không đến nỗi thế, tôi chỉ nghĩ cậu Tiêu là người có tính phóng khoáng, có vài phần tương đồng với vua Bắc Lương được truyền tai nhau ở thế tục”.

 

“Thế nên mong cậu Tiêu có thể giả danh vua Bắc Lương…”

 

Nói đến đây Võ Thiên Nghiệp cũng hơi xấu hổ.

 

Dù sao với nhà họ Võ, giả danh người khác, bảo vệ an nguy cho chính mình chẳng khác nào tiểu nhân.

 

Hơn nữa Tiêu Chính Văn vốn dĩ đến từ thế tục, nhà họ Võ bảo anh giả mạo vua Bắc Lương, không chừng sẽ bị đối phương cực lực phản đối và khinh thường.

 

Suy cho cùng vua Bắc Lương có danh tiếng cực kỳ tốt, không ai có thể sánh được ở thế tục.