Chiến Thần Bất Bại

Chương 3793



Chương 3793

Dù là Thiên Đạo Minh Ước cũng phải nể mặt điện Huyết Ma, dù sao bản thân điện Huyết Ma cũng có địa vị không thấp trong huyết tộc, người ta thường nói vuốt mặt nể mũi.

Một tên ở thế tục như Tiêu Chính Văn thế mà lại láo xược như thế, bảo sau này điện Huyết Ma làm sao có chỗ đứng ở ngoài lãnh thổ?

“Cậu định không buông tha cho huyết tộc tôi đúng không?”

“Chúng tôi chắc chắn sẽ đòi lại công bằng cho Long Ma Thiên Tôn”.

“Một mình cậu đừng hòng có thể ra khỏi núi Long Dương này”.

Lúc này rất nhiều đệ tử điện Ma Huyết đồng loạt chạy về phía đỉnh núi, vô số bóng người lập tức bao vây Tiêu Chính Văn.

Nhìn thấy cảnh tượng này ông Cổ không khỏi sửng sốt: “Thôi xong, chọc giận huyết tộc thật thì hôm nay e là Tiêu Chính Văn đừng hòng thoát”.

Mấy chục ngàn đệ tử huyết tộc, dù cảnh giới của họ thấp nhưng một khi bị trận pháp Vạn Huyết của họ bao vây thì ngay cả khi Tiêu Chính Văn có bất khả chiến bại cũng không thể phá vòng vây được.

Huống gì nền tảng của điện Huyết Ma nào có đơn giản như thế, mấy ngàn năm nay điện Huyết Ma đã trở thành dòng gia tộc chính, chỉ riêng cao thủ cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao mà họ đào tạo ra ở Bắc Vực thôi cũng không dưới hơn mấy ngàn người.

Một khi căn cơ điện Huyết Ma ra tay thì đừng nói một mình Tiêu Chính Văn, dù mấy gia tộc lớn trong ba khu vực khác, thậm chí là hoàng tộc cũng không thể đối địch.

“Ầm ầm ầm!”

Liên tục có mấy tia sấm xẹt ngang qua bầu trời màu đỏ.

Mấy ngàn bóng người xuất hiện trong không trung, khí tức cảnh giới Nhân Vương và Nhân Hoàng đè ép xuống.

Huyền quang màu đỏ ngập trời cực kỳ đáng sợ.

Chỉ trận địa này thôi cũng đủ để khiến bất kỳ thế lực ở nơi nào chịu thua.

Mấy ngàn cao thủ cảnh giới Nhân Vương đáng sợ đến mức nào chứ?

Chỉ khí tức của họ thôi đã khiến mấy ngàn cây số rung chuyển.

Lúc này trong hang núi phía sau núi, một người đàn ông trẻ tuổi bỗng mở mắt ra nhìn về phía đỉnh núi Long Dương.

“Ai to gan dám xông vào núi Long Dương chứ?”, Quảng Lăng Tử nhíu mày sải bước đi ra ngoài hang núi.

Lúc này trên tế đàn trên đỉnh núi, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn mấy đệ tử huyết tộc xung quanh, khí tức mùi máu tràn đầy trong không khí đã khiến Tiêu Chính Văn hoàn toàn mất kiên nhẫn.

Trong tế đàn bên dưới có mấy trăm người đang hiến tế tinh huyết phát ra tiếng kêu thảm thiết càng khiến sát khí của Tiêu Chính Văn dâng trào.

“Cút! Nếu không giao Hận Thiên ra thì các người đều phải chết”.

Vừa dứt lời, không gian xung quanh xuất hiện luồng sáng dao động xua tan khí tức mùi máu đầy trời, mấy trăm người đang gào thét trong tế đàn bên dưới cũng biến thành vũng máu.

Chỉ một tiếng hét đã bao phủ khí tức của mấy ngàn người, thậm chí có thể xua tan huyết khí đã tích tụ mấy ngàn năm trên núi Long Dương.