Chiến Thần Bất Bại

Chương 3811



Chương 3811

“Trước khi tôi đi, kiếm tiên Lý Bạch sẵn lòng đến ngăn đám người Vu Khiêm lại, nhưng với thực lực Nhân Hoàng cấp sáu thì không được bao lâu”.

Bạch Ngọc Trinh lắc đầu, cũng cầu xin cho nhà họ Võ.

Lúc này trước mộ chôn di vật của Nữ Đế, Vu Khiêm nổi giận đùng đùng vung thanh kiếm dài trong tay lên nói với người phía sau: “Đẩy ngã bia Nữ Đế, đào mộ Nữ Đế, trong khu mộ này có rất nhiều đồ tốt, người nào ở đây cũng có phần”.

Vu Khiêm vừa nói thế, hàng ngàn môn sinh nhà họ Khổng lập tức lao về phía bia Nữ Đế.

“Hừ! Người tri thức? Các ông cũng xưng với cái danh người tri thức à? Ngay cả hai chữ xấu hổ cũng không biết là gì, đúng là một đám súc sinh! Phường ăn cướp!”

Lý Bạch tức giận quát, giơ thanh kiếm chém về phía mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp một gần mình nhất.

Hai mắt đỏ ngầu gào lên: “Ai dám tiến đến nửa bước thì chết!”

Lúc Nữ Đế còn sống, đám người trước mắt nào dám vô lễ với Nữ Đế?

Chỉ cần một cái búng tay của Nữ Đế, đám nhãi ranh trước mặt sẽ lập tức biến thành cục bột.

Nhưng bây giờ, Nữ Đế vì bảo vệ Hoa Quốc, ngay cả tàn niệm cuối cùng của bà ấy cũng đã chết vì Hoa Quốc, nhưng khi lăng mộ của bà ấy sắp bị hủy hoại, không ai đứng ra bảo vệ Nữ Đế!

Điều này thật đáng buồn làm sao!

“Các người thật đáng chết!”

Lý Bạch vung thanh kiếm hút máu, lần lượt giết bốn vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng.

Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, hai cỗ sức mạnh lập tức bao phủ ông ta, đối mặt với sức ép mạnh mẽ, đừng nói là giết người, ngay cả cử động ngón tay, Lý Bạch cũng không thể làm được.

“Ông muốn ngăn cản vì Nữ Đế sao? Hừ, dám làm trái lời nhà họ Khổng, cho dù là ai thì chỉ có một kết cục, đó là thịt nát xương tan!”

Nói xong, một tên đệ tử nhà họ Khổng cảnh giới Nhân Vương cấp hai nở nụ cười hung các, giơ tay hung hăng tát vào mặt Lý Bạch!

“Cái tát của anh hơi quá đáng đấy. Dù sao người ta cũng là Thi Tiên Thái Bạch, còn là kiếm tiên nổi tiếng trong giới võ đạo, sao anh có thể tát vào mặt người ta chứ!”

Một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đưa tay vỗ nhẹ vào mặt Lý Bạch, cười chế nhạo.

“Kiếm tiên?”

Một trong những cao thủ Nhân Hoàng cùng thời với Lý Bạch, lạnh lùng nhìn Lý Bạch, nói với vẻ mặt khinh thường: “Tiên kiếm trước kia quả thực nổi tiếng khắp thiên hạ!”

“Đáng tiếc, chỉ cần đứng sai đội thì sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp!”

“Người phụ nữ chết tiệt này đã phá hỏng con đường cầm quyền của sĩ phu nhà tôi, vì đám dân chúng như lũ kiến kia mà không màng đến thể diện của sĩ phu nhà tôi, phá hủy miếu Khổng, đàn áp các đệ tử Thánh Khổng, bà ta thật đáng chết!”

Sự căm ghét trên gương mặt của đám cao thủ Nhân Hoàng càng thêm sâu đậm.

Gia tộc của hắn bị Nữ Đế chính tay tiêu diệt. Lúc đó, hắn chỉ là cưỡng đoạt vợ của một người nông dân. Chuyện nhỏ này chẳng có gì đáng kể lúc Thái Tông còn tại vị.

Nhưng Nữ Đế lại dám hạ lệnh cho hắn lập tức thả người, còn phải đền cho gia đình kia một trăm lạng bạc, đây là một trò đùa!