Chiến Thần Bất Bại

Chương 3814



“Không! Các người dừng tay, dừng tay lại!”, Lý Bạch giãy giụa bò trên mặt đất, lê hai chân bị chặt đứt liều mạng bò về phía bia mộ của Nữ Đế, nhưng tiếng kêu gào của ông ta căn bản không có ích gì!

 

Không có ai để ý đến tiếng kêu gào của Lý Bạch, càng không ai để ý đến Nữ Đế, dẫu sao bà ấy qua đời đã lâu, ngay cả tàn niệm đến nay cũng không còn tồn tại nữa!

 

“Ầm!”

 

Bia mộ to lớn của Nữ Đế ngã xuống ầm ầm!

 

Đến cả bầu trời cũng nổi lên sấm chớp rền vang ngay lúc bia mộ của Nữ Đế ngã xuống, sau đó là mưa như thác đổ!

 

“Các người là đám loạn thần tặc tử! Tất cả người nhà họ Khổng đều đáng bị chém thành nghìn mảnh!”, Lý Bạch hoàn toàn nổi giận, trong đôi mắt của ông ta tràn đầy lửa giận.

 

Nhưng ông ta đang bị trói chặt, căn bản không có sức để bảo vệ tấm bia mộ sừng sững ngàn năm của Nữ Đế!

 

“Hình như tiếng kêu khóc của ông căn bản không có tác dụng gì nhỉ!”

 

Vu Khiêm lạnh lùng nhìn Lý Bạch đang nằm trong bùn, giơ chân lên đạp sau gáy Lý Bạch, khiến mặt ông ta úp thẳng vào hố bùn!

 

Giờ phút này, bầu trời ở đây giống như một tấm màn chiếu to lớn, trình chiếu nguyên vẹn cảnh tượng này, mỗi một xó xỉnh của toàn bộ Đông Vực cũng có thể thấy rõ ràng!

 

“Ai cho các người lá gan đó!”

 

Ngay khi tất cả mọi người đều tưởng sẽ không có ai tới ngăn cản nhóm người Vu Khiêm nữa, thì có một tiếng gào lớn vang dội chân trời!

 

Mấy chục võ sĩ giáp vàng đạp lên dải ánh sáng đi tới, ở phía sau bọn họ là Thượng Quan Uyển Nhi!

 

Giờ phút này, Thượng Quan Uyển Nhi sát khí hiên ngang, ngay cả không trung sau lưng cô ta cũng biến thành màu đỏ như máu!

 

Bây giờ, cuối cùng cô ta cũng biết tại sao cả nhà Tô Định Phương lại nhờ cậy huyết tộc, hiểu vì sao Cao Tiên Chi nương thân dưới quyền của nhà họ Khổng!

 

Nếu như nhà họ Võ năm đó cũng đứng ngang hàng với huyết tộc thì hôm nay ai dám tới phá hỏng bia mộ của Nữ Đế? Ai dám chà đạp mộ Nữ Đế?

 

“Thượng Quan Uyển Nhi? Đúng như tôi đoán, cuối cùng cô cũng tới rồi!”, Thượng Quan Vô Kỵ chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nhìn Thượng Quan Uyển Nhi nói.

 

“Cả đời tôi kính ngưỡng Nữ Đế, cho dù vật đổi sao dời, Nữ Đế…”

 

“Hỗn láo! Thấy trưởng bối còn không mau quỳ xuống!”

 

Thượng Quan Vô Kỵ lạnh lùng nhìn về phía Thượng Quan Uyển Nhi, lớn tiếng mắng.

 

Xét về thân phận, Thượng Quan Vô Kỵ là chú ruột của Thượng Quan Nghi, là ông cố của Thượng Quan Uyển Nhi, đương nhiên ông ta có tư cách nói ra những lời này với Thượng Quan Uyển Nhi.

 

“Trưởng bối? Chẳng lẽ ông chưa nghe nói, cha bất nhân thì con không hiếu sao? Tôi thấy nhục nhã vì nhà Thượng Quan có loại loạn thần tặc tử như ông!”

 

“Hôm nay bất kể là ai, dám vượt ranh giới nửa bước, Thượng Quan Uyển Nhi tôi tuyệt đối sẽ không tha!”