Chiến Thần Bất Bại

Chương 4092



Chương 4092

“Mượn khí tức của rồng cũng chỉ có thể đánh được với cao thủ Đế Cảnh bình thường, Vương Vũ vốn dĩ đã có rồng con, e là hắn không thể làm Vương Vũ bị thương”.

 

“Nhưng khí tức của rồng trên người Tiêu Chính Văn hình như tinh túy hơn, hai người họ ai thắng ai thua bây giờ nói thì hơi sớm”.

 

Trong đám đông cũng không phải đều xem thường Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn cũng không che giấu thực lực thật của mình nữa, giơ tay lên đánh ra một trận pháp không gian.

 

Màn sáng màu vàng trải khắp bầu trời, kiếm ý của Vương Vũ bị hút vào trong.

 

Nhưng điểm khác biệt với trước đó kiếm ý biến mất như muối bỏ biển mà là nhanh chóng mạnh hơn gấp mấy lần.

 

“Ầm!”

 

Một tiếng động cực lớn vang lên, màn sáng màu vàng đó vỡ thành vô số mảnh vỡ rơi trong không trung.

 

Đây là lần đầu tiên có người phá được trận pháp không gian của Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, đáng tiếc trong kiếm ý của tôi lại có khí tức của rồng, trận pháp không gian của anh hoàn toàn mất tác dụng trước khí tức của rồng của tôi”, Vương Vũ nhếch môi nói.

 

Luồng khí tức của rồng của Vương Vũ có thể nói là hoàn toàn bao trùm tất cả trận pháp, ngay cả trận pháp không gian cũng bị luồng khí tức của rồng này phá giải!

 

Mà Tiêu Chính Văn cũng chỉ đang thăm dò sự nhận biết và lý giải của Vương Vũ về khí tức của rồng mà thôi.

 

Thứ giống như khí tức của rồng quả thực là sự tồn tại cực kỳ đặc thù giữa trời và đất, điều này cũng đủ để chứng minh Long tộc trước kia quả thực đã thống trị cả đất trời!

 

Dù là hai khí âm dương giữa trời và đất cũng chẳng thể làm gì được khí tức của rồng, thậm chí còn chẳng thể ngăn cản được khí tức của rồng!

 

Thế nhưng đó chỉ là đối với trận pháp phổ thông mà thôi.

 

Trong nháy mắt, thanh kiếm dài của Vương Vũ lại vung ra thêm lần nữa, cộng thêm uy lực từ khí tức của rồng, nhát kiếm này càng thêm rực rỡ chói mắt, dù chỉ là một nhát kiếm cũng đủ để giết chết một cao thủ Đế Cảnh!

 

“Để tôi xem anh còn thủ đoạn gì có thể đối kháng với khí tức của rồng của tôi hay không!”, Vương Vũ cười khẩy rồi đi tới ngay trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ lùi ra một bước, nhẹ nhàng giơ tay lên, giống như cả màn trời đều bị Tiêu Chính Văn khuấy động vậy!

 

Trên bầu trời, vô số ánh hào quang đột nhiên xuất hiện, giống như một dải ngân hà cứ thế vắt ngang qua!

 

Lúc này, ngay cả trời đất một phương cũng xuất hiện hiện tượng sụt lún!