Chiến Thần Bất Bại

Chương 4319



Hơn nữa lại còn giết sạch mấy chục nghìn đồ đệ ngay trong tầm mắt của ông ta, đây rõ ràng là một sự sỉ nhục quá lớn!

 

Càng khiến cho ông ta phẫn nộ chính là Võ Anh Hào cũng chạy về nhà họ Võ, đây mới là một trong số những nỗi bận lòng lớn nhất của ông ta!

 

Lỡ như nhà họ Võ lấy chuyện này ra để làm khó nhà họ Khổng thì nhà họ Khổng rất có khả năng sẽ vì bảo toàn cho cả gia tộc mà giao ông ta cho nhà họ Võ xử lý!

 

Lãnh đạo cấp cao của nhà họ Khổng lúc này đã nhận được tin tức, chắc chắn sẽ trách phạt ông ta nặng hơn!

 

Lòng đầy nỗi lo trở về tổng viện của nhà họ Khổng, chẳng đợi Khổng Tề Thiên mở cửa, một tia sáng màu vàng đã từ trên trời rớt xuống!

 

“Ầm!”

 

Khổng Tề Thiên bị tia sáng màu vàng đó đánh cho đổ máu bay ra xa!

 

Thực lực của người ta tay cao hơn ông ta rất nhiều, căn bản không phải thứ mà ông ta có thể chống đỡ nổi!

 

“Khổng Tề Thiên, ông phải cho nhà họ Khổng một lời giải thích thoả đáng!”

 

Một giọng nói hết sức uy nghiêm cũng vang lên theo!

 

“Tôi…”

 

Không đợi Khổng Tề Thiên lên tiếng thì giọng nói đó đã lại ngắt lời thêm lần nữa: “Nếu như không phải ông nói khoác thì sao tôi có thể cho phép ông giam lỏng Võ Anh Hào?”

 

“Tề Thiên Thư Viện bị giết, ông còn có mặt mũi gì để ăn nói với nhà Khổng nữa? Thể diện của nhà họ Khổng đã bị ông làm cho mất sạch rồi!”

 

“Còn nữa, giao bức tượng rồng vàng kia ra đây đi!”

 

“Tượng… tượng rồng vàng không ở chỗ tôi!”, Khổng Tề Thiên khiếp sợ lên tiếng.

 

“Cái gì? Ông tu hành cả nghìn năm ở vùng ngoài vũ trụ, xưng là vô địch cùng thời, vậy mà ngay cả tượng rồng vàng cũng dâng hai tay cho người khác sao?”

 

Vừa dứt lời, lại một tia sáng màu vàng giáng xuống, khiến Khổng Tề Thiên phun ra một ngụm máu lớn, lục phủ ngũ tạng đều sắp vỡ nát!

 

“A!”

 

Khổng Tề Thiên thực sự không nhịn được nữa mà phát ra một tiếng gào thảm thiết!

 

“Với hành vi của ông thì vốn dĩ phải chết, tôi chỉ đánh gãy mất khúc xương sườn của ông, ông vẫn còn mặt mũi mà gào nữa à?”

 

Vừa dứt lời, một bóng dáng đáng sợ xuất hiện ngay trước mắt.

 

Một người đàn ông tóc bạc trắng, mặc áo choàng thời Chiến Quốc, xuất hiện trước mặt Khổng Tề Thiên.

 

Đôi mắt ông ta như thể xuyên thấu trời đất, khí thế mạnh mẽ khiến Khổng Tề Thiên không thở nổi.

 

Ông ta chắp một tay sau lưng, ngạo nghễ nhìn về phía xa, như thể cả thế giới đều bị giẫm nát dưới chân mình.

 

Khổng Tề Thiên quỳ xuống trước mặt ông ta, thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên nhìn.

 

“Tôi chỉ muốn biết tại sao Tề Thiên Thư Viện lại bị xóa sổ! Ông có biết nhà họ Khổng đã phải bỏ ra bao nhiêu tiền tài để xây dựng Tề Thiên Thư Viện không!”

 

Tử Cống lạnh lùng nhìn Khổng Tề Thiên.

 

Mặc dù ông ta chỉ là một trong ba nghìn đệ tử của Không Khưu, nhưng trong số các đệ tử, Tử Cống vô cùng nổi tiếng.

 

Trong giới thế tục, ai cũng gọi ông ta là đệ tử của Thánh Nhân, nhưng ở vùng ngoài lãnh thổ, ông ta nổi tiếng là hung hãn tàn độc.

 

Dù ở ngoài vùng lãnh thổ hay trong giới thế tục thì những đệ tử khác của Khổng Khưu không thể thay thế danh tiếng của Tử Cống.

 

“Lúc đó tôi… tôi trở về thành Thiên Đô để kiểm tra chi nhánh của Tề Thiên Thư Viện, trong tay đối phương có Cửu Châu Thần Đỉnh, đó là vũ khí thần thượng cổ, cho dù tôi ở Tề Thiên Thư Viện thì cũng không thể chống lại nổi”.

 

Khổng Tề Thiên cúi đầu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán!