Chiến Thần Bất Bại

Chương 4451



Mục đích của gã chỉ là gạt Tiêu Chính Văn đến đây, chỉ cần Tiêu Chính Văn không thể sống sót trở về thì ngày mấy người Trương Việt trấn giữ âm phủ cũng chính là thời khắc bọn họ hợp sức lại tiêu diệt điện Thần Long.

 

Tiêu Chính Văn lập tức nghĩ đến tính toán của đám người Caseus, sau đó thử tấn công Lục Mang Tinh Trận mấy lần nhưng trận pháp này vô cùng vững chắc, cộng thêm đám người Điền Văn đều đứng vững ở mắt trận, một mình Tiêu Chính Văn không thể phá được.

 

“Tiêu Chính Văn, đừng phí sức nữa, cậu không thoát được đâu, hơn nữa cậu không thấy Lục Mang Tinh Trận này quen lắm sao? Tiêu Chính Văn ơi là Tiêu Chính Văn, cậu cũng tự đại quá rồi”.

“Lẽ nào cậu nghĩ những người như bọn tôi sẽ bắt nạt vậy sao?”

 

Khổng Tề Thiên cười nhạo, sắc mặt lộ ra vẻ giễu cợt.

 

“Thế mà lại dám đe dọa Tử Cống, cậu đúng là to gan! Lẽ nào cậu không biết Tử Cống ngoài bản lĩnh ra thì mưu lược cũng được gọi là bậc nhất sao?”

 

Dù không có Tử Cống và Tử Dư tham gia vào, đám người Khổng Tề Thiên cũng đều là mấy lão già sống mấy ngàn năm, tâm tính và mưu lược đâu phải là thứ người thường có thể so được.

 

Huống gì lần này mấy người họ bị Tiêu Chính Văn coi là con tốt thí, ở khắp thế gian có ai dám đối xử với họ như thế?

 

Chọn bừa một người trong số họ ra cũng đều là nhân vật tầm cỡ từng dẫn dắt cả một thời đại.

 

Sao có thể cam lòng làm bàn đạp cho Tiêu Chính Văn được?

 

“Thật ra ngay cả Spartacur cũng là do Caseus sắp xếp để đợi anh ở đây”, Errdogan cười nhạo nói ra bí mật này.

 

Trước khi Caseus đến Đế Khư đã tính toán chuẩn xác Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ không nghe theo hoặc sẽ đưa ra điều kiện cực kỳ hà khắc.

 

Vốn dĩ gã định gạt Tiêu Chính Văn đến bằng việc phát hiện ra trái tim Bạch Long nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại tự chui đầu vào lưới.

 

“E là anh có nằm mơ cũng không ngờ nơi này vốn dĩ là chuẩn bị cho anh, nhưng điều khiến bọn tôi ngạc nhiên là anh lại biết sự tồn tại của Minh Hà”.

 

“Nhưng bây giờ đã không còn quan trọng nữa, anh cũng không ra khỏi đây được, không lâu nữa anh sẽ trở thành thi thể ở đây như bọn chúng thôi”.

 

Điền Văn cười mỉa nói.

 

“Để làm cho cậu tin tưởng bọn tôi thật sự không còn cách nào với cậu, Điền Văn còn tự tay giết cảnh vệ của mình, nhưng đây là khổ nhục kế, dù sao cũng đáng giá, lấy mạng của Tư Không Phàm đổi một mạng của cậu, đáng!”

 

Khổng Tề Thiên nói hết đầu đuôi mọi chuyện.

 

Thật ra từ đầu đám ngươi Điền Văn đã nhận được tin bên Caseus, mọi chuyện vốn dĩ là khổ nhục kế, Điền Văn cố ý giả vờ tức giận không thôi.

 

Khổng Tề Thiên còn hạ mình quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Cũng chỉ có diễn thật như thế mới có thể làm cho Tiêu Chính Văn tin mọi chuyện đều là thật.

 

“Lẽ nào các người không lo tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì mấy người Trương Việt thà chết cũng sẽ không dời Long mạch về thành Minh Nguyệt sao?”, lúc này Tiêu Chính Văn lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh.

 

Nghe nói thế, Khổng Tề Thiên cười nhạo lắc đầu nói: “Tiêu Chính Văn, mặc dù là bọn tôi cũng phải nói cậu là một tên cực kỳ khó đối phó”.

“Nhưng cậu vẫn còn quá ngây thơ, chỉ cần cậu chết thì đám người Trương Việt còn nhân được tin tức về cậu sao?”

“Hơn nữa chỉ cần họ dời Long mạch về thành Minh Nguyệt, cậu nghĩ còn nhà họ trương sẽ tồn tại được nữa sao? Ha ha!”

Nói đến đây, Khổng Tề Thiên ngửa mặt lên bật cười.