Vốn luôn luôn thục nữ, lúc này Mai Lỵ Toa(Melissa) cũng kìm lòng không đậu chửi ầm lên, sắc mặt nàng tái mét,hai mắt trợn muốn phun lửa, nắm đấm bóp chặt đến trắng bệch, quả thực khinh người quá đáng!
Vô Song Hào không có chút ý giảm tốc độ nào, thẳng tắp đụng tới, nếu lần này thực đụng, thương thuyền của phe mình tuyệt đối sẽ bị đụng nát.
Chiêm Sâm phản ứng nhanh nhất, một bước vọt tới phòng điều khiển. Gấp giọng hô to: "Né tránh! Tránh mau!"
Thuyền trưởng thương thuyền kinh nghiệm phong phú, sớm nhìn thấy Vô Song Hào, liền có dự cảm không tốt, đã có chuẩn bị. Khi phát hiện đối phương trực tiếp xông thẳng lại, bèn quyết định thật nhanh, đột nhiên chuyển ngoặt bánh lái. Thân tàu phát ra thanh âm khiến người ghê răng, làm thương thuyền chuyển hướng góc độ lớn.
Thương thuyền hiểm hiểm sát sạt qua mép thuyền Vô Song Hào, nhưng mà ngay sau đó, thương thuyền tựa như lá cây phiêu diêu trong sóng gió, bị khí lưu do Vô Song Hào cao tốc chạy kích động mạnh mẽ đẩy xa mấy chục trượng hơn.
"Ha ha ha ha, đây không phải Mai Lỵ Toa(Melissa) tiểu thư sao?"
Một cái thanh âm xen lẫn vẻ đầy trào phúng và tùy tiện từ đỉnh đầu mọi người vọng xuống, một thiếu nữ xinh đẹp, đứng ở lan can mép thuyền Vô Song Hào, váy dài đỏ tươi giống như hoa hồng bùng nở lay động trong không trung.
Mai Lỵ Toa(Melissa) nghiến răng nghiến lợi: "Claudia!"
Claudia từ trên cao nhìn xuống, mái tóc dài màu đen bị gió thổi tung lên, nàng lại hồn nhiên không thèm để ý, vẫn với giọng điệu đầy trào phúng: "Từ lúc nào, Mai Lỵ Toa(Melissa) tiểu thư của chúng ta vậy mà lại lạc phách như chó nhà có tang vậy? Thực sự là khiến người kinh ngạc. Thuyền còi như thế, sao xứng đôi Mai Lỵ Toa(Melissa) tiểu thư tôn quý của chúng ta? Sao cơ? Cân nhắc đến tình cảnh không xong của Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội, Vô Song Hào chúng ta có thể miễn phí chở Mai Lỵ Toa(Melissa) tiểu thư một đoạn đường. Đây chính là chiến hạm cấp hoàng kim a, Mai Lỵ Toa(Melissa) tiểu thư khả ái của chúng ta, ngươi đã quên cảm giác gì đó rồi đi, ha ha ha ha!"
Claudia có một đôi đồng tử hơi óng ánh màu đỏ, quyến rũ phong tình, khuôn mặt xinh đẹp không có bất cứ tì vết gì, môi đỏ ôn nhuận tươi mọng vô cùng mê hoặc, xen lẫn dáng cười cợt tà khí châm chọc không thể nói ra.
Vô luận theo bất cứ góc độ nào, Claudia cũng là một đại mỹ nữ.
Cát Trạch kìm lòng không đậu huýt sáo một cái, dù cho tại Tội Vực, mỹ nữ xinh đẹp mà sung mãn phong tình như thế cũng không thấy nhiều.
"Oa nga, gái rất đẹp a!"
"Quả thực là tiểu yêu tinh phong tình vạn chủng!"
"Trời ạ, ánh mắt kia của nàng ta là đang khiêu khích ta sao? Ta sắp nhịn không được rồi!"
...
Các đội viên Thần Trang binh đoàn sôi động thảo luận, nói thật, Mai Lỵ Toa(Melissa) cũng là đại mỹ nữ, nhưng mà quá thanh thuần. Claudia trước mắt như một ngọn lửa càng làm cho những dã thú này kích động.
Nghe thấy mấy gia hỏa này thảo luận không kiêng nể gì cả, dám ca ngợi Claudia, Mai Lỵ Toa(Melissa) mặt đen như đáy nồi. Nhưng mà nàng không hé răng, cái này là một đám dã thú, đồ tể, cỗ máy giết chóc, kiệt ngạo bất tuân, cực kỳ nguy hiểm. Bất luận kẻ nào dám khoa tay múa chân với bọn họ, phát hỏa với bọn họ, đó chính là không chết không thôi. trong mắt những người này không có quy củ, không có kiêng kị, không có sợ hãi, trong mắt bọn họ chỉ có Đường Thiên. Chỉ có Đường Thiên có thể mệnh lệnh bọn họ, thậm chí quát lớn, đánh chửi bọn họ, bọn họ cũng hồn nhiên không thèm để ý.
Lần trước Mai Lỵ Toa(Melissa) đối với Đường Thiên không đủ tôn kính, thiếu chút bị đám gia hỏa này giết rồi. Đó là kinh lịch nguy hiểm vô cùng, khiến nàng ấn tượng vô cùng khắc sâu. Cho nên dù cho đám gia hỏa đáng ghét này đang không kiêng nể gì cả ca ngợi Claudia, Mai Lỵ Toa(Melissa) vẫn đè nén nhẫn nại lửa giận trong lòng.
Claudia cực kỳ hiểu Mai Lỵ Toa(Melissa), nàng lập tức phát hiện Mai Lỵ Toa(Melissa) nhẫn nại, nhưng mà ở trong mắt nàng lại là một cách lí giải khác.
bỗng nhiên nàng thản nhiên cười, hướng tới đám Cát Trạch: "Các ngươi là Thiết Diện binh đoàn?"
Không giống sự bừa bãi trào phúng vừa rồi, lúc này thanh âm nàng mềm mại, thẳng nhập nhân tâm, mê hoặc không thể nói ra, tựa như có một cái móng vuốt nhỏ gãi nhẹ trong lòng đoàn người.
Cát Trạch lướt nhìn Đường Thiên, Đường Thiên không chút động đậy, tựa như không phát hiện động tĩnh xung quanh. Cát Trạch đối với Đường Thiên đã khá có lý giải, đối với loại thói quen có thể nhập thần hoàn toàn không nhìn hoàn cảnh này của Đường Thiên, đã sớm tập mãi thành quen. Tuy nhiên, trong lòng hắn vẫn nhịn không được tràn đầy kính nể, quả nhiên chỉ có như người chuyên chú vào thế giới của mình như vậy mới có thể không bị thế giới bên ngoài quấy rầy, mới có thể đạt được thành tựu lớn như vậy.
Nhiệm vụ cứu vớt thế giới, không phải đại nhân không có ai khác!
Như vậy, nhiệm vụ đùa giỡn mỹ nữ thì giao cho người dung tục, thực lực thường thường chúng ta đi!
Cát Trạch đầy vẻ ngượng ngùng động thân mà ra, ho nhẹ một tiếng: "Không sai, chúng ta chính là Thiết Diện binh đoàn thực lực siêu phàm thoát tục!"
Hắn nhìn chung không quên thân phận bọn họ ngụy trang, đội viên khác xung quanh vội vàng ai nấy ưỡn ngực ngẩng đầu, bày ra phong thái ngoài ta không còn ai.
Sắc mặt Mai Lỵ Toa(Melissa) càng ngày càng đen, nàng tức giận đến sắp bùng nổ rồi, nàng cũng thật không ngờ, sức chống cự đối với mỹ sắc của đám gia hỏa này như vậy! Nhìn thấy bọn họ bị Claudia dễ dàng câu dẫn như thế, nàng lại biết rõ Claudia cố ý, chính là như muốn nàng chịu không nổi.
Quả thực một đám ngu xuẩn!
Mai Lỵ Toa(Melissa) tức giận đến toàn thân phát run, nhưng mà không phát tác. Nàng không dám phát tác, bởi vì nàng biết rõ đám gia hỏa này đáng sợ cỡ nào, hỉ nộ vô thường cỡ nào, lãnh huyết cỡ nào, nhìn mạng người như rơm rác cỡ nào.
Chú ý tới Mai Lỵ Toa(Melissa) tức giận rồi lại phi thường kiềm chế, ánh mắt Claudia sáng lên. Là đối thủ lâu năm của Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội, nàng đương nhiên biết rõ Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội có một Thiết Diện binh đoàn thần bí, nghe nói binh đoàn này là con bài chưa lật sau cùng của Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội.
Thảo nào Mai Lỵ Toa(Melissa) rõ ràng cực kì tức giận, còn nỗ lực kiềm chế, xem ra đồn đãi cũng không sai, Thiết Diện binh đoàn chính là chỗ dựa sau cùng của Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội. Hơn nữa, xem ra, tựa hồ Mai Lỵ Toa(Melissa) và Thiết Diện binh đoàn quan hệ không phải rất tốt a. Bằng không, Thiết Diện binh đoàn những người này sao lại nhìn Mai Lỵ Toa(Melissa) như không khí?
Nếu như...
Con mắt nàng trở nên mê ly, thanh âm càng tỏ ra ôn nhu, xen lẫn một chút kinh hỉ: "Đã sớm nghe nói tới uy danh các vị a, không biết tiểu nữ tử có thể thỉnh các vị giúp cái việc nhỏ hay không ?"
Cát Trạch vỗ lồng ngực bang bang rung trời: "Vì mỹ nữ ra sức, tuyệt không hai lời!"
Mai Lỵ Toa(Melissa) đã không giận nữa rồi, nàng thờ ơ lạnh nhạt, quả nhiên là lão đại dạng gì kéo theo cái đội ngũ dạng đó, động tác Cát Trạch vỗ ngực quả thực là rất giống Đường Thiên. Nếu như trước đây, nàng tuyệt đối tức giận đến phát điên, nhưng mà bây giờ nhãn giới mở rộng ra, nàng đã sớm không phải cái tiểu thư Mai Lỵ Toa(Melissa) ngày xưa động tí là giận dữ kia. Claudia biết rõ nàng, nàng cũng biết Claudia, nàng đại khái đoán được ý đồ của Claudia.
Trong lòng nàng cười nhạt, biết rõ có trò hay xem rồi.
Thanh âm Claudia điềm đạm đáng yêu: "Gần đây trên đường đi không an toàn, đã phát sinh mấy trận sống mái với nhau. Tiểu nữ tử mặc dù có chiến hạm, nhưng kỳ thực không có bao nhiêu hộ vệ, đêm tối ngủ không an ổn. Không biết tiểu nữ tử có thể đồng hành cùng các vị hay không ? Cầu an tâm thôi!"
Đồng hành?
Cát Trạch vừa nghe, cảm thấy không có đại sự gì, vội vàng nói: "Không thành vấn đề!"
Claudia kinh hỉ vô cùng: "Quá tốt rồi! Có các vị tại đây, tiểu nữ tử cuối cùng có thể có cảm giác ngủ yên rồi. Vô Song Hào rộng rãi bình ổn, không bằng các vị lên trên nói chuyện, ta cũng có thể thân cận cùng các vị nhiều hơn."
Một câu sau cùng có sức mê hoặc không thể nói ra, sóng mắt Claudia lưu chuyển, giữa mặt mày lộ ra một tia mị ý khôn kể.
Trong lòng nàng đắc ý vô cùng, chỉ cần Thiết Diện binh đoàn lên Vô Song Hào, vậy bọn họ là với Mai Lỵ Toa(Melissa) triệt để quyết tuyệt, nói không chừng còn có thể thu chi tinh nhuệ này vào trong túi.
Biểu tình Claudia cứng đờ, tiếp theo khuôn mặt ai oán cùng sợ hãi: "Các vị không lên thuyền, vạn nhất có người lẻn vào gian phòng thì làm thế nào mới được?"
Cát Trạch là lẽ đương nhiên nói ra: "Ngươi có thể tới thuyền chúng ta a."
Biểu tình Claudia cứng đờ.
Thấy tận mắt một màn này, Mai Lỵ Toa(Melissa) nhịn không được nữa, phì cười một tiếng.
Thấy ánh mắt Cát Trạch nhìn lại, nàng cố nén tiếu ý trong lòng: "Phi thường hoan nghênh Claudia tiểu thư! Hay là lên thuyền chúng ta an toàn hơn a, có bọn họ tại đây, Claudia có thể tuyệt đối yên tâm vấn đề an toàn. Nếu như cần, ta có thể tặng gian phòng của ta cho Claudia tiểu thư."
trong lòng Mai Lỵ Toa(Melissa) quả thực cười đau cả bụng rồi.
"Ta là cảm thấy ủy khuất thay các vị a." Claudia phản ứng cực nhanh, vội vàng đổi sang một cái biểu tình không lý giải được: "Lấy thực lực thân phận các vị, chiếc thương thuyền này cũng thực sự quá keo kiệt. Không nói Chiến hạm cấp hoàng kim, chiến hạm đỉnh cấp bạch ngân tối thiểu phải có một chiếc a. Lẽ nào Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội đối đãi các vị như thế? Ta thực sự không thể chịu đựng được các vị vậy mà lại phải chịu lạnh nhạt như vậy, hôm nay mở lời ngay ở trước mặt Mai Lỵ Toa(Melissa) tiểu thư. Nếu như các vị nguyện ý gia nhập vào tệ thương hội, tiểu nữ tử nguyện ý đãi ngộ gấp đôi Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội! Ta tin rằng, lấy thực lực các vị, xứng với đãi ngộ như vậy. Như vậy tiểu nữ tử cũng khả dĩ hàng ngày thỉnh giáo, tính là thành toàn một chút tư tâm của tiểu nữ tử."
"Ngươi định mời chào chúng ta?"
Đang đeo mặt nạ, thanh âm Cát Trạch nghe không ra vui giận.
"Cũng không phải mời chào, chỉ là không muốn minh châu bị bụi che." Claudia cười quyến rũ.
"Thật thật không ngờ a." ngữ khí Cát Trạch bình thản không dao động.
Claudia sửng sốt, tiếp theo cười duyên: "Ta chỉ là cho các vị một cái đãi ngộ xứng với thực lực mà thôi. Tệ thương hội cầu hiền như khát, tại phương diện này, cùng một vài thương hội suy bại tự nhiên có khác biệt rất lớn."
Trong lòng nàng đắc ý vô cùng, dù cho không thể xúi giục Thiết Diện binh đoàn phản, cũng có thể khiến bọn họ và Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) thương hội sinh ra vết nứt. Trong lúc cười nói lật tay làm mưa, nàng hưởng thụ khoái cảm.
"Không." Cát Trạch lắc đầu, giọng điệu hắn bình thản: "Ta chỉ là có chút kinh ngạc."
"Kinh ngạc cái gì?" Claudia vô thức hỏi.
"Kinh ngạc vậy mà lại có người dám can đảm mời chào chúng ta!"
Ngôn ngữ bình thản đến cực điểm nhưng đột nhiên sát khí tràn bốn phía, giống như bầu trời tươi sáng ánh nắng đột nhiên kéo mây đen rậm rạp, cuồng phong gào thét, sấm rung chớp giật.
Claudia trợn mắt há hốc mồm mà nhìn những gia hỏa đeo mặt nạ kia từng người đứng lên, thần sắc bất thiện nhìn chằm chằm mình, đằng đằng sát khí. Nàng không hiểu ra sao, không rõ vì sao.
Tay Cát Trạch đã mò đến chuôi đao bên hông, bỗng nhiên lại nghĩ tới Mai Lỵ Toa(Melissa) nói Yêu đao quá bắt mắt, hắn buông chuôi đao. Vừa đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt Claudia ngạc nhiên, hắn sâm nghiêm cười: "Ngươi không nên phạm loại kiêng kị này."
Ánh mắt hắn tràn đầy đồng cảm, xem thường, miệt thị, ngữ khí đạm mạc đến mức không có một tia nhiệt độ, rõ ràng đứng ở phía dưới, lại phảng phất như từ trên cao nhìn xuống.
"Trên đời này, chỉ có một người có tư cách mời chào chúng ta."