Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 503



Chương 503 : Hôn lễ (2)

Tán giờ sáng, xe đông như nước.

Trước phủ Thần Nghiên Vương đỗ không ít những loại xe quý như Limousine, Rolls-Royce, Bentley, Maybach, đây cũng được coi như một điều hiển nhiên.

Ngoài ra còn có Lamborghini, Ferrari, McLaren, Bugatti Veyron phiên bản giới hạn và những siêu xe hàng đầu khác. .Nhìn số lượng nhiều đến mức có thể mở cả một buổi triển lãm ô tô.

Bởi vì tham gia hôn lễ đều là những người có tiếng ở Đại Hạ.

Trước phủ Thần Nguyên Vương, người hầu đang lớn tiếng hô tên người đến.

“Tất cả sáu vị bộ thượng thư đến”

“Thị Lang Đồng Duẫn đến”.

“Đại tướng trụ quốc Diệp Bắc Địa đến.”

“Bác sĩ Ngô Tôn ở phố Hàn Lâm tới”

Bọn họ bước trên tấm thảm hồng, dưới thảm có trải đầy hoa tươi, họ vừa đi vào trong vương phủ vừa nói chuyện với nhau.

Trong vương phủ. Đèn hoa treo khắp nơi, không khí vô cùng vui mừng, đâu đâu cũng thấy đèn lồng đỏ.

Hiện tại khách quý đã đến đông đủ, tiếng cười nói ồn ào.

Không chỉ có thế, những dòng tộc đại phiệt lớn cũng sai người đến, tuy rằng họ đến dự hôn lễ của nhà rể, nhưng vì nể mặt mũi của Thần Nghiêm Vương nên cũng phải cung kính vài phần, không dám đắc tội.

Đồng thời, người hầu cũng không ngừng đọc những món quà mà khách khứa tặng: “Nhà họ Tiễn tặng một mỏ quặng kim cương ở phía Nam!”

“Nhà họ Trương ở Đế Đô tặng một nghìn lượng vàng!”

“Nhà họ Hầu tặng một bộ thư thánh Vương Hi Chi!”

“Cửu môn Đề đốc tặng giấy chứng nhận 1000 mét vuông đất ở Đông Nam Thành!”

Những món quà này đều vô cùng quý giá và có giá trị không hề nhỏ, những người đứng bên ngoài xem tặc lưỡi, chỉ cần tùy tiện lấy ra một món đồ trong số đó cũng có thể khiến cho những người bình thường như bọn họ sống một đời không cần lo nghĩ đến cái ăn, cái mặc.

Lúc này, trong vương phủ có hai người đàn ông bước ra.

“Người đàn ông trung tuổi đi đằng trước, mặc áo thêu mãng xà, đầu đội mũ quan, không tức giận mà vẫn toát ra sự uy nghiêm, tuy rằng mặt không có chút biểu cảm nhưng nhìn vào ánh mắt có thể thấy hôm nay ông vô cùng vui sướng.

Tuy rằng đã có tuổi, nhưng có thể nhìn ra được, khi còn trẻ ông là một người đẹp trai.

Người con trai đi phía sau là một người thanh niên, mặt sáng như ngọc, đẹp trai, khí chất, động tác giơ tay nhấc chân đều toát lên hơi thở của sự tôn quý.

Không ít cô gái có mặt đều đổ dồn ánh mắt mắt nhìn về phía họ, bởi vì hai người này là Thần Nghiêm Vương và Ngọc Thừa Phong, là một trong mười thanh niên đẹp trai nhất Đại Nam.

Người đi trước anh ta chính là Thần Nghiêm Vương.

“Ôi chúa ơi!”

Có người hét lên: “Là Thần Nghiêm Vương cùng con trai cả của ông ấy”

Nói xong, tất cả ánh mắt mắt của mọi đều đổ dồn về phía hai bố con Thần Nghiêm Vương.

“Không ngờ sau ba năm ở ẩn, Thần Nghiêm Vương vẫn giữ được khí chất hiên ngang như vậy.”

“Dù sao cũng là người thuộc dòng dõi quý tộc, dẫn đầu hàng trăm nghìn binh lính, trấn giữ ở núi Hòa Lam – vị trí quan trọng của Đại Nam, không có khí chất làm sao có thể ra trận giết địch?”

“Thần Nghiêm Vương không có khả năng trấn giữ thì e rằng không ai đủ khả năng!

“Thế tử Ngọc Thừa Phong cũng là một thanh niên tài giỏi, dường như có thiên phú ở mọi lĩnh vực, ai cũng hâm mộ, được mọi người truyền tai nhau như vậy.”

“Chỉ tiếc danh tiếng không bằng em gái là quận chúa Ngọc Linh Long”

“Nhưng dù sao đi nữa anh ta cũng là một người xuất chúng, chỉ cần có cơ hội có thể trở thành nhân vật đứng nhất nhì trong Đại Nam này”