Hơn nữa, anh ta và cô ấy đều là người ngoài cuộc, chính mình nói xấu anh trai, như vậy có xứng làm đàn ông không?
Đôi mắt đấm nước tựa hồ thu của Ngọc Linh Long lóe lên sự khinh thường.
Cái dáng vẻ giả bộ thâm tình này của Tần Thiên Lâm hoàn toàn là trò cười trong mắt Ngọc Linh Long.
Tần Thiên Lâm nhận thấy được ánh mắt này, trong lòng có chút hồi hộp, mặc dù không hiểu được ý từ sâu bên trong, nhưng…
Trong lòng anh, nhất thời xuất hiện một điềm báo chẳng lành.
“Tôi… từ… chối!”
Đôi môi đỏ mọng và mềm mại của Ngọc Linh Long khẽ mở, và nhàn nhạt thốt ra ba từ.
Giọng nói không lớn, nhưng rất có khí phách.
Ngay khi cô ấy mở miệng, tất cả những người đang ồn ào đều im bặt.
Toàn bộ sảnh tiệc có thể nói là lặng ngắt như tờ.
Vốn tưởng rằng Ngọc Linh Long sẽ đồng ý, không nghĩ rằng, mở miệng ra lại là từ chối!
Giống như trên trời giáng xuống một đòn sấm sét, ở bên tại mọi người trong sân ầm vang một tiếng!
Quận chúa Ngọc Linh Long từ chối lời cầu hôn của Tân Thiên Lâm?
Mọi người đều mờ mịt.
Nhất là Tần Thiên Lâm.
Nụ cười tự mãn vẫn còn hiện rõ trên khuôn mặt anh ta chưa kịp rút đi. Lại biến dạng vặn vẹo thành kinh ngạc và tức giận khó có thể che giấu, làm cho khuôn mặt anh ta còn lại càng xấu hơn nữa.
Ngay trước khi anh ta cầu hôn, Tần Vũ Phong đã trực tiếp công khai rút lui trước mặt mọi người ở đây!
Nhưng bây giờ, trước mặt mọi người, Tàn Thiên Lâm đã cầu hôn Ngọc Linh Long.
Nhưng chỉ là dưới con mắt của tất cả mọi người, dưới sự chú mục của hàng nghìn hàng vạn con mắt, các đại lão quyền quý ngồi đây đều chứng kiến Ngọc Linh Long từ chối lời cầu hôn của Tản Thiên Lâm!
Ngọc Linh Long từ hôn Tần Vũ Phong, giờ lại từ chói lời cầu hôn của Tần Thiên Lâm.
Đó dường như là một chuối khinh thường!
Tần Vũ Phong chướng mắt Ngọc Linh Long, Ngọc Linh Long cũng chướng mắt Tần Thiên Lâm.
Điều này không còn nghỉ ngờ gì nữa đã cho thấy trong mắt Ngọc Linh Long, Tàn Thiên Lâm còn không bằng Tần Vũ Phong đã xúc phạm cô ấy và khiến cô ấy bị sỉ nhục!
Tần Thiên Lâm so ra không bằng Tần Vũ Phong!
“Tại sao chứ?”
Tần Thiên Lâm hai mắt mở to, trong nháy mắt lại sung huyết đỏ ngâu, trong mắt hiện tên tơ: máu dày đặc, trạng thái giống như là điên cuồng.
“Sao tôi lại kém hơn Tần Vũ Phong được?”
Giờ phút này, Tần Thiên Lâm không còn quan tâm rằng anh đang ở trong trường hợp nào, đang ở đâu, đối diện là ai đang đang đứng trước mặt. Nhưng sâu ở bên trong, anh ta phát cáu vì bản thân không bằng Tần Vũ Phong!
Anh ta mắt đi lý trí tra hỏi Ngọc Linh Long, vẻ tao nhã của quý công tử ngày xưa hoàn toàn bay.
biến đi mát dạng!
“Tại sao chứ? Thằng điên Tần Vũ Phong kia đã từ hôn với em rồi. Tôi muốn kết hôn với em. Em có gì không hài lòng nữa chứ?”
“Xét về gia thế, xét về diện mạo, tôi sao lại kém Tân Vũ Phong được? Tôi đường đường cũng là tông sự cường giả, vậy rốt cuộc còn điểm nào không xứng với em?”
“Em nói đi!”
Tần Thiên Lâm chất vần Ngọc Linh Long, bởi vì phẫn nộ mà gầm lên, trên cổ nỏi lên gân xanh, ngay cả giọng nói cũng đứt quãng, không còn một chút khí chất tạo nhã nào hết.
Nhìn bộ dạng này của Tần Thiên Lâm, Ngọc Linh Long nhíu đôi mày liễu, lại lùi thêm một bước về phía sau!
Cô ấy thực sự sợ lúc Tân Thiên Lâm rống giận phun mưa khắp nơi, nước miếng của anh ta sẽ văng vào người cô ấy!
Nhìn bộ dạng điên cuồng của Tần Thiên Lâm sau khi bị từ chối… Cũng may, cũng may là ngay từ đầu cô ấy đã không có ý định đồng ý!
Còn Ngọc Thừa Phong và Ngài Ngọc rõ ràng là bị bộ dạng này của Tần Thiên Lâm dọa cho choáng váng.
Tuy rằng bọn họ không ngờ Ngọc Linh Long sẽ từ chối, nhưng bộ dạng này của thằng nhóc nhà họ Tân… thực sự là không thể chịu nồi!