Chiến Thần Ở Rể

Chương 3922



Chương 3922

Dương Thanh liên tục lùi bước, thấy đòn tấn công của Mã Siêu sắp đánh trúng mình, anh cũng không thể làm gì.

“Vô Hình Thuẫn!”

Anh quát lớn, bóng mờ của Vô Hình Thuẫn lại xuất hiện trước mặt anh, bảo vệ anh.

Thay vì nói Vô Hình Thuẫn là linh khí, chi bằng nói Vô Hình Thuẫn là một môn võ cao siêu, khi không cần thì sẽ ở trong người chủ nhân, còn lúc cần, Vô Hình Thuẫn sẽ tạo thành ảo ảnh lá chắn, ngăn đòn tấn công của kẻ địch thay chủ nhân, sau khi Vô Hình Thuẫn bị đánh tan thì vẫn có thể triệu hồi nó lần nữa khi cần.

Nhưng những lần triệu hồi Vô Hình Thuẫn sẽ tiêu tốn rất nhiều linh khí trong cơ thể chủ nhân, ngay cả Dương Thanh bây giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng triệu hồi Vô Hình Thuẫn ba lần.

Trước đó anh đã triệu hồi Vô Hình Thuẫn một lần, giờ anh lại gọi Vô Hình Thuẫn ra.

Huyết mạch cuồng hóa sau khi dung hợp với huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ cũng hoàn toàn sôi trào.

“Ầm!”

Ngay sau đó, nắm đấm của Mã Siêu nặng nề giáng xuống, Vô Hình Thuẫn vỡ vụn, mất đi sự bảo vệ của Vô Hình Thuẫn, nắm đấm của Mã Siêu đánh trúng ngực Dương Thanh.

Dương Thanh bỗng hộc máu, cơ thể đang trên đà lùi lại lập tức bay ra xa.

“Dương Thanh!”

Lệ Trần hét lớn, mắt đỏ ngầu.

Tần Y cũng sững sờ nhìn Dương Thanh bị đánh bay ra xa như đạn pháo.

Nước mắt lập tức chảy xuống không kiểm soát từ khóe mắt cô ta.

Cùng lúc đó, khí thế lạnh lẽo cũng lan ra từ người Tần Y.

“Tần Y!”

Bùi Thiên Âm bên cạnh lập tức kinh ngạc nhìn về phía Tần Y.

Mái tóc đen của Tần Y đang trở nên trắng toát với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Khí thế của cô ta cũng không ngừng tăng lên.

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, rốt cuộc Bùi Thiên Âm cũng hoàn hồn, nước mắt bà ta lập tức rơi như mưa, bà ta mừng rỡ quỳ xuống: “Cung chủ Thánh Cung Bùi Thiên Âm mừng Tuyết Nữ quay về!”

Nhưng Tần Y không trả lời Bùi Thiên Âm, nét mặt cô ta vô cùng lạnh lẽo, mái tóc dài màu trắng của cô ta tựa như Nữ Vương Băng Tuyết đến từ Thần Giới.

Nhiệt độ của Ma Tông bỗng giảm đi mấy độ.

“Ầm!”

Lúc này, Dương Thanh cũng nặng nề rơi xuống đất, khóe miệng anh rỉ máu tươi.

Nếu cơ thể anh không được máu của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ cải tạo, đã sánh ngang với cơ thể của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, có lẽ đòn tấn công này của Mã Siêu đã giế t chết anh rồi.

Dương Thanh cố chịu cơn đau trong lồ ng ngực, run rẩy bò dậy.

“Cậu ta còn sống!”

Có người không kìm được mà hô lên kinh ngạc.

Thấy Dương Thanh còn sống, Lệ Trần cũng vô cùng mừng rỡ.