Dương Thanh vừa định dứt điểm, nghe thấy lời này của Đỗ Ngọc Sơn thì dừng lại, lạnh lùng lên tiếng: “Ông đang đàm phán điều kiện với tôi?”
Đỗ Ngọc Sơn vội nói: “Dương Thanh, bí mật mà tôi muốn nói này liên quan đến bí mật thân thế của cậu, chỉ cần cậu chịu tha cho tôi, tôi sẽ nói bí mật này cho cậu”.
Dương Thanh kinh ngạc trong lòng, Đỗ Ngọc Sơn biết thân thế của mình sao?
Ngay cả bản thân anh, điều tra lâu như vậy cũng không biết rõ thân thế của mình, chỉ biết được trong thân thể mình có huyết mạch cuồng hóa.
Quan trọng là, huyết mạch cuồng hóa này truyền nữ không truyền nam, cũng có nghĩa, huyết mạch cuồng hóa trong thân thể anh có khả năng là mẹ của anh đã lấy huyết mạch cuồng hóa của mình đổi sang cho anh.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của anh, còn chân tướng là gì thì anh vẫn chưa rõ.
Lúc này, Đỗ Ngọc Sơn lại nói rằng biết một bí mật liên quan đến thân thế anh, Dương Thanh cũng động lòng.
Cảm nhận được sát ý trên người Dương Thanh đang biến mất, Đỗ Ngọc Sơn vội nói: “Ngoài ra, tôi còn có thể cung cấp thêm cho cậu một tin tức cực kỳ quan trọng với cậu, liên quan đến vợ và con gái cậu”.
“Äm!"
Lão ta vừa dứt lời, một luồng áp lực kinh người tác động. lên người lão ta, giống như muốn đè nát người lão ta vậy.
Lúc này, vẻ mặt Đỗ Ngọc Sơn lại biến sắc, hoảng sợ nói: “Dương Thanh, vợ cậu sắp trở thành vợ người khác rồi, cậu dám giết tôi?”
“Ông nói gì?”
Một luồng hơi thở hung bạo bùng nổ trong thân thể Dương Thanh, mắt anh như muốn nứt ra, nhìn chăm chăm Đỗ Ngọc Sơn, gần như nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói hết mọi chuyện ông biết cho tôi, nếu không, tôi khiến ông sống không băng chết!”
Năm đó, vì an toàn của vợ và con, anh không thể không nhẫn tâm đưa bọn họ đến một nơi an toàn, nhưng sau đó, khi anh muốn tìm lại bọn họ thì phát hiện lại không tìm được.
Bọn họ giống như đã biến mất khỏi thế giới này vậy, không ngờ Đỗ Ngọc Sơn lại biết tin tức của bọn họ, còn nói Tân Thanh Tâm sắp trở thành vợ của người khác, chuyện này khiến anh tức giận không thôi.
Anh chỉ hận không thể gặp được vợ con ngay bây giờ.
Đỗ Ngọc Sơn cố nén nỗi sợ trong lòng, cần răng nói: “Trừ phi cậu đồng ý tha mạng cho tôi, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không nói cho cậu những tin tức này”.
Dương Thành hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng.
Trong tay anh quả thực có Tụ Linh Đan, chỉ là, nếu bản thân đưa Tụ Linh Đan cho Đỗ Ngọc Sơn, đến khi Đỗ Ngọc Sơn có lại sức lực của mình thì có nói cho anh mọi thứ mà lão ta biết hay không?
Đỗ Ngọc Sơn thấy Dương Thanh do dự chưa quyết, lại nói tiếp: “Dương Thanh, tốt nhất cậu nên đồng ý với tôi, nếu không, vợ cậu thật sự sắp thành vợ người khác rồi, đến lúc đó cậu hối hận cũng không kịp”.
Ánh mắt Diệp Thanh chợt lóe lên sát ý, rất muốn ra tay giết đối phương ngay lập tức, nhưng lại không thể làm được. gì.
Giết Đỗ Ngọc Sơn, có thể anh sẽ thật sự không tìm được Tân Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, còn về thân thế của mình, cũng phải tốn rất nhiều thời gian mới tìm được chân tướng,