Chiến Thần Ở Rể

Chương 4385: “Đỡ một quyền của tôi đi!"



“Đỡ một quyền của tôi đi!"

Mạc Thanh Tu quát lớn, nâng tay đánh ra một quyền, không do dự hay nương tay, trực tiếp giáng một đòn nặng nề.

Trong chớp mắt, Dương Thanh bỗng vung một chưởng cản lại.

“Rầm!”

Quyền chưởng va chạm nặng nề, luồng khí thế hùng mạnh càn quét khắp bốn phương tám hướng.

“Rầm rầm rầm!”

Mặt đất sau lưng hai người liên tiếp sụp đổ.

“Bịch bịch bịch!”

Giây tiếp theo, thân thể Dương Thanh bỗng lùi về sau bảy tám bước mới dừng lại.

Trái lại, Mạc Thanh Tu thì chỉ lùi lại ba bước. “Mạnh thật!” Đệ tử Thiên Hải Tông đều sững sờ.

Nếu như nói vừa nãy Dương Thanh dùng ám chiêu, vậy bây giờ thì sao? Hoàn toàn đơn thuần là quyền chưởng đối chọi.

“Thực lực tên này quả nhiên bất phàm, nhưng cũng không phải đối thủ của Mạc sư huynh”.

“Mạc sư huynh là cao thủ Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, Dương Thành và Mạc sư huynh quyền chưởng đấu nhau mà chỉ lùi lại bảy tám bước, cũng đã đủ mạnh rồi”.

“Nói như vậy, cảnh giới của anh ta có lẽ là Thiên Cảnh tứ phẩm đỉnh cao, thậm chí là Bán bộ Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, như vậy, chúng ta thất bại trong tay anh ta, có vẻ cũng không mất mặt gì".

“Đúng vậy, ngay cả Hà sư huynh cũng không phải đối thủ của anh ta, huống hồ là chúng ta”.

Có đệ tử Thiên Hải Tông nói chuyện, người nói vô ý, người nghe có ý.

Sắc mặt Hà Đông Thành vô cùng khó coi, siết chặt hai nằm tay, lúc nhìn sang Dương Thanh, ánh mắt đầy sát ý.

Khác với bọn họ, vẻ mặt Lưu Khánh lại bình tĩnh, hắn ta là người duy nhất biết rõ sức chiến đấu thực sự của Dương. Thanh, đương nhiên, hăn ta cũng rất tự tin với thực lực của Mạc Thanh Tu.

Còn về chuyện hai người ai thăng ai thua, hẳn ta thực sự không thể đoán được, nhưng hắn ta có thể chắc chắn, Dương Thanh vẫn chưa dùng đến thực lực thực sự, nhưng Mạc Thanh Tu vốn là một tên điên hiếu chiến, vừa ra tay đã dùng sát chiêu, cho dù không dùng hết toàn lực, thì cũng dùng phần lớn rồi.

“Ồ!”

Mạc Thanh Trúc có chút kinh ngạc, anh trai cô ta là người thế nào, cô ta biết rất rõ.

Cô ta chú ý đến chỉ tiết mà những người khác đều không để ý đến. Vừa này, Dương Thanh là đứng tại chỗ, nhưng mãi đến khi đòn tấn công của Mạc Thanh Tu gần giáng xuống thì anh mới đưa tay ngăn lại.

Tuy Dương Thanh lùi lại bảy tám bước, còn Mạc Thanh Tu chỉ lùi lại ba bước, nhưng Mạc Thanh Trúc hiểu rõ, người cùng thế hệ có thể dùng một chiêu đẩy lùi Mạc Thanh Tu ba bước thực sự rất ít.

Huống chỉ, đối phương còn đang đứng tại chỗ đợi Mạc Thanh Tu chủ động tấn công.

Mạc Thanh Tu đứng tại chỗ, ánh mắt khi nhìn Dương Thanh cũng có chút kinh ngạc.

Mới đầu anh ta cũng biết rõ thực lực Dương Thanh rất mạnh, thậm chí có khả năng không yếu hơn anh ta bao. nhiêu, nên vừa ra tay đã dùng đến tám phần sức lực.

Một quyền này giáng xuống, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh ngũ phẩm bình thường cũng rất khó mà đỡ được.


“Dương Thanh, anh khiến tôi rất ngạc nhiên, nhưng anh yên tâm, tôi cũng sẽ không khiến anh thất vọng, lần này, tôi sẽ dùng hết toàn lực!”

Vẻ mặt Mạc Thanh Tu hăm hở nhìn Dương Thanh, ánh mắt đầy ý chí chiến đấu.

Người cùng thế hệ có tư cách làm đối thủ của anh ta gần như là không có, Dương Thanh chắc chẳn được xem như một người trong đó!

Dương Thanh nhìn Mạc Thanh Tu nói: “Tôi cũng sẽ không khiến anh thất vọng. Lần này, tôi muốn nghiêm túc đối đầu!”Anh vừa dứt lời, một luồng khí thế dời non lấp biển bỗng bùng nổ từ trong người anh, đánh thẳng về phía Mạc Thanh Tu.