Mạc Thanh Tu là võ giả Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, lực chiến đấu có thể so với cao thủ Thiên Cảnh ngũ phẩm trung kỳ, mà anh chỉ cần dùng bảy phần lực chiến đấu đã đánh bại được Mạc Thanh Tu, cho nên thực lực của anh có lẽ là Thiên Cảnh ngũ phẩm hậu kỳ.
Nếu đấu với võ giả Thiên Cảnh ngũ phẩm đỉnh cao, sợ là anh cũng không có phần thắng nào.
Ba ngày sau, thiếu chủ Hợp Hoan Tông sẽ cưới Tân Thanh Tâm, chỉ dựa vào chút thực lực hiện tại của anh, muốn cứu Tần Thanh Tâm ra sợ rắng rất khó.
Hiện tại, có lẽ chỉ đột phá đến Kết Đan Kỳ thì anh mới có chút cơ hội đưa Tân Thanh Tâm đi.
Chỉ là, chỉ trong ba ngày, làm sao để đột phá đến Kết Đan Kỳ?
Cho dù anh đột phá được, chỉ sợ là cũng chỉ có thể dùng thực lực Thiên Cảnh lục phẩm thôi. Mà ở Hợp Hoan tông, cũng có cao thủ Thiên Cảnh lục phẩm đỉnh cao, hơn nữa có thể còn có đến mấy người
Anh muốn thuận lợi cứu được Tần Thanh Tâm, thật sự khó hơn cả lên trời.
Nhưng mặc kệ ra sao, nếu anh đã đến, dù có chết nhất định cũng phải nghĩ được cách cứu Tân Thanh Tâm.
“Cậu Dương, cậu muốn rời đi?”
Lưu Khánh nghe thấy Dương Thanh nói chuyện với Mạc Thanh Tu, lập tức lo lắng, v: lên nói: “Dương Thanh, cậu tuyệt đối đừng hiểu lầm, sư phụ tôi nếu đã đồng ý muốn gặp cậu thì chäc chản sẽ gặp, ông ấy không hề có ý làm khó cậu”.
“Còn việc tại sao hiện tại ông ấy vẫn chưa xuất hiện, chắc chẳn có chuyện gì làm lỡ rồi”.
Dương Thanh lắc đầu: “Dù ông ấy thực sự có chuyện thì cũng không liên quan đến tôi, anh cũng biết, tôi đến Trung Giới giới Cổ Võ, cũng không phải chỉ vì hợp tác với Thiên Hải Tông”.
Nói xong, anh nhìn Mạc Thanh Tu nói: “Anh Mạc, từ biệt tại đây, sau này có duyên gặp lại”.
Mạc Thanh Tu cũng lên tiếng nói: “Cậu Dương, tam trưởng lão là người giữ chữ tín. Nếu ông ấy đã đồng ý muốn gặp cậu, chắc chăn sẽ không nuốt lời, nếu cậu Dương không chê, có thể đến chỗ tôi ngồi trước, đợi tam trưởng lão rảnh rỗi, nhất định sẽ gặp cậu".
Nghe thấy lời Mạc Thanh Tu, Lưu Khánh lập tức vui mừng, vội nói: “Dương Thanh, chỉ băng cậu cứ nghe theo Mạc sư huynh đi, cứ ngồi ở chỗ anh ấy trước? Đợi nửa ngày sau, nếu sư phụ vẫn không xuất hiện thì cậu rời đi, thế nào?”
Dương Thanh bỗng do dự, lần này đến Thiên Hải Tông cũng xem như được mời đến, hơn nữa cũng vì có ý hợp tác với Thiên Hải Tông, tránh sau này kết giới bị phá vỡ hoàn toàn,võ giả Trung Giới giới Cổ Võ xuất hiện ở giới thế tục làm xăng làm bậy.
Nếu cứ rời đi như vậy, quả thực có chút đáng tiếc.
Suy tư một lúc, anh gật đầu: “Nếu đã như vậy thì tôi lại đợi thêm nửa ngày, nếu vẫn không gặp được tam trưởng lão thì tôi chỉ đành rời đi thôi”.
Sở dĩ cuối cùng anh lựa chọn ở lại, còn có một mục đích, là muốn nhân cơ hội này, nói chuyện với Mạc Thanh Tu, †ìm hiểu thêm tình hình Trung Giới giới Cổ Võ.
Đồng thời, tu luyện của anh đã gặp phải chướng ngại, lúc nãy giao đấu với Mạc Thanh Tu cũng lĩnh ngộ được, để. xem có tìm được cơ duyên đột phá trên người Mạc Thanh Tu không.
Lưu Khánh lập tức vui mừng, vội nói: “Vậy thì tốt quá, nếu nửa ngày sau sư phụ vẫn chưa xuất hiện thì tôi đích thân đưa cậu Dương rời đi”.
Dương Thanh gật đầu, nhìn Mạc Thanh Tu nói: “Vậy làm phiền anh Mạc rồi!”
Hắn ta không chấp nhận nổi, một võ giả đến từ giới thế tục mà lại dễ dàng đánh bại hẳn ta như vậy.
Ngay lúc này, một luồng áp lực võ đạo đáng sợ bỗng giáng xuống, Dương Thanh vừa bước đi mấy bước đã cảm thấy khắp người nặng nề như bị núi đè vậy.
Đương nhiên Mạc Thanh Tu cũng cảm nhận được áp lực nặng nề này, vẻ mặt lập tức thay đổi.
Còn Hà Đông Thành sau khi cảm nhận được áp lực. quen thuộc này thì lập tức vui mừng, kích động nói: “Tên kia, cậu chết chắc rồi!”