Chiến Thần Phong Vân

Chương 1078: Ngày quan trọng của gia tộc



Thượng Quan Bạch Mẫu Đơn ngạc nhiên nhìn hai người hỏi: “Diệp Huyền Tần, hai người này là ai?”

Diệp Huyền Tân nói: “Kim Đồng Ngọc Nữ của tập đoàn sát thủ Thiên Sát “Mẫu Đơn, giúp tôi trông chừng bọn họ, đừng để bọn họ chạy thoát”

“Còn nữa, thông báo với bên ngoài, Kim Đồng Ngọc Nữ bị bắt là tù binh”

Bạch Mẫu Đơn hút sâu một hơi.

Tập đoàn sát thủ Thiên Sát có những sát thủ số một.

Kim Đồng Ngọc Nữ là một trong những người xuất sắc nhất của tập đoàn Thiên Sát.

Diệp Huyền Tân sao lại trêu chọc vào tập đoàn Thiên Sát chứ.

Bạch Mẫu Đơn nói: “Anh giam lỏng hai người này nhằm mục đích gì?”

“Tập đoàn Thiên Sát không dễ động vào đâu. Ngay cả tập đoàn Tử Dạ cũng không phải đối thủ của bọn hộ”

Diệp Huyền Tân cười giải thích: “Tôi muốn lợi dụng hai người này để dụ ông chủ của tập đoàn Thiên Sát tới. Có một số việc tôi muốn hỏi cho rõ ràng.”

“Hơn nữa, trên thế giới này không có tập đoàn sát thủ nào là tôi không thể động vào được. Cô quên thân phận của tôi sao?”

Bạch Mẫu Đơn không nhịn được mà bật cười.

Đúng vậy, sao cô ấy có thể quên việc Diệp Huyền Tân là Thần Soái chứ.

Tất cả các tập đoàn sát thủ trong Đại Hạ Cảnh đều chịu sự kiểm soát của Thần Soái Kim Đồng Ngọc Nữ liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng sửng sốt.

Người này rốt cuộc có thân phận gì Không ngờ lại dám tuyên bố trên đời này không có tập đoàn sát thủ nào là anh không thể động vào!

Thời gian thấm thoắt thoi đưa.

Trớp mắt đã qua bảy ngày.

Đối với gia tộc Thượng Quan mà nói, hôm nay chính là một ngày quan trọng.

Hôm nay bọn họ muốn moi tim Diệp Huyền Tần và bắt Từ Lam Khiết tới làm người thử độc cho gia tộc Thượng Quan.

Bà cụ Thượng Quan đã triệu tập con cháu đến từ sớm để bàn việc này.

Thậm chí còn ông cụ Thượng Quan đã lui về sau cũng gọi điện thoại cho bà cụ Thượng Quan, nhắc nhở bà ta làm việc cẩn trọng.

Giờ phút này, những người nhà Thượng Quan nghiêm túc thảo luận.

Rốt cuộc nên phái ai tới thủ đô làm nhiệm vụ quan trọng này.

Thượng Quan Hành Ngữ xung phong nhận việc nói: “Bà, vẫn là để cháu làm đi”

“Từ trước tới nay vẫn là cháu tiếp xúc với Diệp Huyền Tân, cháu cũng có chút hiểu biết đối phương”

“Hơn nữa, cháu phải đích thân moi tim Diệp Huyền Tân ra mới có thể xả được nỗi hận trong lòng”

Bà cụ Thượng Quan gật đầu tán đồng: “Được, vậy phái cháu đi”

“Nhớ kỹ, nhất định phải thật cẩn thận, tuyệt đối không được để xảy ra sai sót”

Thượng Quan Hành Ngữ dở khóc dở cười: “Bà, Diệp Huyền Tân giờ đã là một tên tàn phế, anh ta có thể làm gì chứ”. truyện ngôn tình

“Cho dù chúng ta muốn phạm sai lầm, e là cũng chẳng được ý chứ”

Tất cả những người của gia tộc Thượng.

Quan cười lớn Thượng Quan Hành Ngữ dẫn theo một đám thuộc hạ, hùng hổ tiến vào thủ đô.

Ở trên máy bay, trước hết anh ta gọi điện thoại cho mấy tên thuộc họ anh ta đã sắp xếp sẵn ở thu đô Bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng để đón địch, đừng để cho Diệp Huyền Tân lâm trận rồi bỏ chạy.

Sau đó, lại gọi cho Từ Lam Khiết một cuộc điện thoại.

“Từ Lam Khiết. hiện giờ chúng tôi sẽ tới thủ đô để bắt cô đi ngay lập tức, tiện thể moi tìm Diệp Huyền Tân luôn”

“Cho các người thời gian mười phút để chạy trốn. Nếu như không chạy thoát thì đừng có trách chúng tôi, ha ha”

Bang!

Điện thoại của Từ Lam Khiết rơi xuống đất, sắc mặt cô trắng bệch.

Người của gia tộc Thượng Quan lại xuất đầu lộ diện.

Bọn họ còn muốn moi tim Diệp Huyền Tân.

Cô không chút do dự vội vàng chạy về nhà.

“Huyền Tân, xảy ra chuyện rồi”

“Mau, chúng ta mau rời khỏi thủ đô thôi, không còn nhiều thời gian nữa”

Diệp Huyền Tân vội trấn an nói: “Lam Khiết, làm sao vậy?”

Từ Lam Khiết nói: “Thượng Quan Hành Ngữ lại tới rồi”

“Anh ta… anh ta nói muốn moi tim anh, còn muốn bắt em tới gia tộc Thượng Quan”

Diệp Huyền Tân nói: “Lam Khiết, không cần hoảng sợ”

“Tin anh, có anh ở đây, không có kẻ này có thể làm tổn thương chúng ta được.”

Từ Lam Khiết sợ đến mức toát mồ hôi: “Nhưng mà tay chân anh…

“Hiện giờ anh không thể chống lại Thượng Quan Hành Ngữ được”

Diệp Huyền Tân bỗng nhiên lấy ra một chiếc kính viễn vọng, đưa cho Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, nhìn tòa nhà cao tầng ở phía đối diện đi”