Chiến Thần Phong Vân

Chương 1145: Bắn nhau mấy ngày liên tiếp



Mặc dù đội ngũ không cam lòng nhưng họ cũng không muốn đệ tử bị thương nên đành phải cố nén sự phẫn nộ và quay về trên xe để tránh bị đạn bắn.

Cũng may xe của bọn họ là dùng kính chống đạn, trong lúc nhất thời đối phương cũng không thể giết bọn họ.

Trên sân thể dục trường tiểu học, Huyết Vương thấy thế thì vui mừng.

Mở đầu tốt chính là tương đương với thành công một nửa.

Nghĩa là bây giờ kế hoạch của anh ta đã thành công một nửa.Huyết Vương nói với mấy người bên dưới: “Cảm ơn cả đội, nào, hãy đặt bom hẹn giờ ở dưới hai chiếc xe trọng tải lớn kia “Những người khác, yểm trợ cho bọn họ.

Lực lượng chính của đội ngũ đều ở trên chiếc xe trọng tải.

Nếu cho nổ tung chiếc xe trọng tải lớn thì đối thủ sẽ không còn gì để đánh trả.

Năm người của đội cảm tử gật đầu một cái rồi bay qua bức tường, họ bò ở trên mặt đất, đi về phía quốc lộ.

Lúc đó sân thể dục và quốc lộ chỉ là một mảnh đất hoang sơ, cỏ dại cao khoảng nửa mét, rất có lợi cho việc ẩn giấu thân mình của bọn họ.

Khoảng cách còn khoảng hai trăm năm mươi mét mà bọn họ phải tốn tới hai mươi phútmới đi qua được và tới gần quốc lộ.

Trên quốc lộ có mười mấy chiến sĩ năm đó, bọn họ đều đã bị chết trong lúc chiến đấu.

Năm người trong đội cảm tử không thèm để ý đến, lấy một quả bom hẹn giờ từ trong balo ra và nhét vào trong xe.

Rồi sau đó, họ xoay người trở về.

Âm! Bọn họ vừa mới xoay người thì hơn mười “thi thể”

nằm trên quốc lộ bỗng nhiên động đậy.

Bọn họ lấy dao nhỏ ra, xoay người một cái đã đặt dao trên cổ của năm người đội cảm tử.

Một tay bọn họ che miệng, một tay cắt vỡ yết hầu.

Năm giây sau, năm người của đội cảm cảm tử đều tử vong mà không phát ra được một âm thanh nào cả.

Năm chiến sĩ nhanh chóng đổi quần áo vớiđội cảm tử, đóng giả đội cảm tử và đi vòng quanh trong doanh trại của Huyết Vương điện.

Bọn họ đều che mặt nên Huyết Vương vẫn chưa nhìn ra được thân phận của bọn họ.

“Thế nào?”

Huyết Vương dò hỏi.

Một tên “thành viên đội cảm tử”

vươn tay lên làm ra dấu OK.

Tốt lắm! Khóe miệng Huyết Vương xuất hiện một nụ cười: “Tiếp theo nên cố gắng đánh cho chó rơi xuống nước rồi.”

Anh ta tiếp tục nhìn chằm chằm quốc lộ.

Mà năm người trong đội cảm tử giả kia thì chia nhau ra để đi sâu vào trong Huyết Vương điện.

Hơn nữa đã có một số quả bom được đặt ở vị trí trung tâm của đội ngũ“Năm, bốn, ba...”

Huyết Vương nhìn chăm chăm vào chiếc đồng hồ bấm giây và đếm ngược.

Lúc anh ta đếm đến “Một”

thì hai chiếc xe trọng tải lớn kia nổ mạnh một tiếng vang trời.

Hai cột lửa như hai con rồng phóng thẳng về phía chân trời.

Đừng nói là người, cho dù là thần tiên thì đoán chừng cũng khó có thể sống sót sau vụ nổ mạnh này.

Lúc này anh ta ra lệnh: “Xông lên, giành lấy chiếc xe đó.



Kết quả còn chưa nói xong thì bỗng nhiên có tiếng vang “Rầm rầm đùng”

rất to truyền đến từ Huyết Vương điện.

Ở Huyết Vương điện cũng đã xảy ra vụ nổ mạnh! Vụ nổ dữ dội gần như đã thổi bay hết nửa số người ở Huyết Vương điện lên trời.

Lúc rơi xuống thì chỉ còn xương cốt đã vỡ vụn và máu thịt be bét.Sóng âm của vụ nổ định tại nhức óc làm cho tại của Huyết Vương bị điếc trong vài phút.

Nhìn những xác người nằm khắp nơi trên mặt đất, Huyết Vương trợn tròn mắt.

Rốt cuộc mọi chuyện sao lại thành ra như thế này? Vì sao đội ngũ của mình lại bị phát nổ hết như vậy.

Vẫn chưa bắt đầu chiến đấu mà bên mình đã bị tổn thất hết một nửa số người.

Không đợi anh ta phục hồi tinh thần, phía ngoài tường quanh sân thể dục truyền đến những âm thanh chém giết lẫn nhau.

Huyết Vương vội ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài bức tường.

Chỉ liếc mắt một cái mà đầu Huyết Vương đã giống như bị nổ tung tại chỗ.

Trời đất ơi, không biết từ khi nào mà bãi cỏ hoang ở ngoài sân thể dục đã xuất hiện hàng trăm đội viên đang mai phục có mang theo súng đạn thật và sẵn sàng nổ súng bất cứ khi nào.Người gần nhất thậm chí chỉ cách bọn họ có một bức tường, đè ép bọn họ không ngóc đầu dậy nổi Giờ phút này, cuối cùng anh ta cũng hiểu được tình huống bảy giờ là như thế nào.