Chiến Thần Phong Vân

Chương 1150



Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Nếu như cậu là con trai của Chiến Thần Côn Luân, vậy tôi sẽ cho ông ta chút mặt mũi, tha cho cậu một mạng.

“Nhưng mà, tội chết có thể miễn, tôi sống khó tha. Lúc nãy cậu đánh vào bụng của vợ tôi, vậy thì tôi sẽ ăn miếng trả miếng”

“Dừng tay!” Thiên Hành Kiện vội vàng kêu ngừng, nói: “Có lẽ lúc nãy anh chưa nghe rõ tôi nói gì.”

“Tôi không chỉ là con trai của Chiến Thần Côn Luân, mà còn là đệ tử của thần soái”

“Tôi biết anh là học trò của thần soái Nhưng, thần soái cũng không có người học trò nào quá thân thiết đâu “Hơn nữa, tôi còn có Chiến Thần Côn Luân làm chỗ dựa. Anh dám đánh tôi, chỉ có con đường chết.”

“Tôi cũng không có đệ tử như cậu.” Diệp Huyền Tần thuận miệng mắng một câu, đá vào bụng của cậu ta.

Âm!

Thiên Hành Kiện bị Diệp Huyền Tần đá bay ra ngoài, đập vỡ nát cửa sổ thủy tinh.

Sau khi rơi xuống đất, nửa thân dưới của Thiên Hành Kiện không kiềm chế được chảy ra loại chất lỏng màu vàng, ướt sũng cả quần.

Bụng cũng truyền đến cảm giác vô cùng đau nhức.Bàng quang của cậu ta đã bị một cú đá của Diệp Huyền Tần đã vỡ.

Hai bảo vệ nghe tiếng chạy đến.

Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ phải tặc lưỡi.

Ông chủ đánh nhau lợi hại như vậy, còn kêu bọn họ bảo vệ làm gì chứ.

Diệp Huyền Tần: “Ném cậu ta đi cho tôi.

Sau này đưa cậu ta vào sổ đen, không cho phép đi vào công ty.”

“Vâng!”

Hai bảo vệ bận rộn đưa Thiên Hành Kiện lui xuống.

Nước tiểu của cậu ta nhỏ giọt trên đường, bị nhân viên trong công ty cười chế giễu.

Diệp Huyền Tần mở cửa phòng giải khát ra,đi vào.

Từ Lam Khiết vẫn như trước, cẩn thận che bung.

Diệp Huyền Tần đau lòng nói: “Lam Khiết, bụng còn đau phải không? Có cần anh đưa em đến bệnh viện không?”

Từ Linh Nhi mỉm cười thần bí: “Diệp, đi theo em.”

Từ Linh Nhi dẫn Diệp Huyền Tần quay về văn phòng, nhặt que thử thai lên: “Diệp, anh xem nè.”

Diệp Huyền Tần nhìn chiếc que thử thai, khó hiểu: “Lúc nãy tên chết tiệt kia dám dùng cái que ráy tai này đánh em à?”

Từ Linh Nhi: “Que ráy tai?”

“Anh nói cái gì vậy. Anh thật đúng là đồ ngốc mà “

Diệp Huyền Tần: “Đang yên đang lành, sao lại mắng anh?”

Từ Linh Nhi: “Được rồi được rồi. Nói chuyện chính với anh trước vậy.”

“Cái tên lúc nãy thật kỳ lạ. Cậu ta lại gọi em là chị”

“Diệp, anh giúp em điều tra một chút rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”

“Thực ra thì em có từng nghe cha mẹ em nói. Sau khi sinh em, họ có sinh được một đứa con trai. Nhưng mà sau đó đã bị người ta bắt cóc rồi.”

“Tên kia, chắc không phải là đứa nhóc của nhà em năm đó đi lạc chứ. Em nhìn vầng trán của cậu ta, thực sự giống em đến mấy phần đó.”Diệp Huyền Tần có chút đau đầu.

Thân thế của Từ Lam Khiết, Diệp Huyền Trân thực sự không biết nên mở lời như thế nào.

Được rồi, hôm nào vẫn là để cho Lý Khả Diệu từ từ nói cho cô biết vậy.

Thiên Hành Kiện được đưa vào xe, một đường phi thẳng đến bệnh viện.

Nhìn tình trạng của Thiên Hành Kiện, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Lúc này Thiên Hành Kiện sắp giận điên lên rôi.

Anh ta là ai?

Đường đường là hậu duệ của Chiến Thần Côn Luân, tương lai có thể sẽ kế thừa danh xưng Chiến Thần Côn Luân.

Nhưng hôm nay lại bị người ta đá bể bàng quan, dẫn đến nước tiểu không thể kiềm chế, bài tiết ra ngoài.

Vừa nghĩ tới chuyện nhân viên của tập đoàn Diệp Linh chế giễu cậu ta, cậu ta tức muốn chết.

Nhưng, phẫn nộ của cậu ta cũng không kiềm nén được cơn đau nhức từ bụng truyền đến.

Cậu ta chỉ có thể cắn răng nửa ngồi xuống, vận chuyển Côn Luân Thần Công để giảm bớt đau đớn.

Khoảng nửa giờ sau, Thiên Hành Kiện mở mắt ra.

Giờ phút này, tâm trạng thống khổ của cậu ta không còn thấy nữa, thay vào đó là mừng rỡ như điên.

Côn Luân Thần Công của cậu ta, vậy mà lại đột phá đến tầng thứ bảy.Gần năm năm qua, Côn Luân Thần Công của Thiên Hành Kiện luôn bị đứng lại ở tầng thứ sáu, không có chút tiến triển nào cả.

Thật không nghĩ đến hôm nay bị Diệp Huyền Tần đá một cú vào bụng, lại trời xui đất khiến mở hai mạch Nhậm Đốc ở phía dưới, khiến cho thần công lại được nâng cao thêm một tầng