Tin khủng đây, Trần Hạ Lan vừa mới đến bộ phận chúng ta chính là bạn gái cũ của tổng giám đốc Diệp."
“Thì ra cô ta chính là đứa trà xanh kia, thảo nào trông cô ta cứ giả tạo."
"Tôi cũng nghe nói đứa trà xanh kia, nghe nói đó có ta chế tổng giám đốc Diệp nghèo nên mới đã tổng giám đốc Diệp."
"Đúng vậy, năm đó cô ta ép tổng giám đốc Diệp vào đường cùng nên không thể không cầu hôn tổng giám đốc Từ " . Bạn đang đọc truyện tại == TRUM TRUYEN. co m ==
"Sau đó cô ta còn không ít lần hãm hại tổng giám đốc Diệp và tổng giám đốc Tử, có điều lần nào cũng mất cả chì lẫn chài sau đó thì rơi vào cảnh tảng gia bại sản
"Cô ta lại tìm đến đây để làm gì?"
Tất nhiên là vực dậy không được nên đến đây để kiểm miếng cơm rồi "
"Da mặt cô ta cũng dày thật đấy. Nếu là tôi thì có đánh chết cũng sẽ không đi cầu xin bạn trai cũ đầu."
Đám người vừa nói vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh thì nhìn thấy Trần Hạ Lan, bầu không khí nhất thời có chút ngượng ngùng. Trong lòng Trần Hạ Lan vô cùng tủi thân chờ bọn họ xin lỗi mình nhưng lại nghe thấy nữ trưởng phòng kia hừ một tiếng: "Trần Hạ Lan, đứng trong góc nghe lên như vậy có thú vị không?"
Trần Hạ Lan: "A?" Bọn họ không xin lỗi cô ta mà còn trách có ta nghe lén sao?
Nữ trưởng phòng. "Đang trong thời gian làm việc lại không ở vị trí của mình mà lại chạy đến đây nghe lên, điều này đã vi phạm với quy tác của công ty Phạt có tiền thưởng tháng nay cộng thêm 10 ngày dọn dẹp nhà vệ sinh. Chúng ta đi thôi. Nữ trưởng phòng dẫn các đồng nghiệp khác rời đi.
Ngay cả khi bọn họ đã đi xa nhưng Trần Hạ Lan vẫn có thể nghe thấy được những lời chế giêu của bọn họ. Sắc mặt Trần Hạ Lan tài xanh, cô ta năm chặt tay lại, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ
Ức hiếp người quá đáng! Cô ta không thể nào nhịn được nữa! Bọn họ ở sau lưng nói xấu cô ta, không xin lỗi thì cũng thôi đi, vậy mà còn phạt mất tiền thưởng của cô ta, bắt cô ta phải dọn dẹp nhà vệ sinh. Bọn họ hoàn toàn không xem cô ta ra gì cả. Trần Hạ Lan nghĩ đến vừa rồi ở cửa hàng quần áo được hàng ngàn người ngưỡng mộ, bây giờ lại bị đồng nghiệp giễu cợt, sự khác biệt lớn như thế này khiến cô ta cảm thấy gần như sụp đổ. Lẽ nào cô ta phải chịu bị ức hiếp như vậy cả đời hay sao? Sống như vậy thì còn ý nghĩa gì nữa! Bây giờ ông trời cho cô ta cơ hội để trở mình thì hà cớ gì cô ta không năm lấy chứ! Trần Hạ Lan không nghĩ nhiều thêm nữa, cô ta lấy điện thoại ra gọi cho Thiên Hành Kiện.
"Tôi đồng ý với anh."
Rất tốt Thiên Hành Kiện cười: "Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, tôi rất tán thưởng có Việc tiếp theo tôi sẽ sắp xếp, cô chỉ cần ngoan ngoãn nghe theo lời tôi là được."
Thiên Hành Kiện ngắt máy, quay sang nói với Chiến thân Côn Luân Vua cha, Trần Hạ Lan đồng ý rồi. Chúng ta nên ra tay thôi
Chiến thần Còn Luân hưng phần cười nói: "Một khởi đầu tốt chính là một nửa con đường dẫn đến thành công. Thiên Hành Kiện, sự mở đầu này của con làm rất tốt."
Chiến thần Còn Luân liên lập tức liên hệ với Lưu Huệ trợ lý riêng của ông thủ trưởng thế hiện ý muốn tổ chức một buổi lễ Phong Vương long trọng. Kế hoạch của Chiến thân Côn Luân và Thiên Hành Kiện là để cho Trần Hạ Lan ở trong buổi lễ Phong Vương tố cáo hành vi cặn bã của Thần Soái, gây ảnh hưởng đến hình tượng và thành danh của anh. Diệp Huyện Tân mất đi lòng dân thì Chiến thân Côn Luân có thể danh chính ngôn thuận mà tước đi mũ Thần Soái. Rồi nhân lúc này để cho Thiên Hành Kiện xuất hiện làm những việc tốt có lợi cho nước cho dân, lấy được lòng dân thi khả năng được chọn thành Thần Soái của cậu ta sẽ cực kỳ cao.
Vương Giả chính là vũ khí quan trọng của đất nước, Chiến thần Côn Luân muốn tổ chức lễ phong vương là điều hợp lý, ông thủ trưởng đương nhiên đồng ý. Chỉ có điều Chiến thân Còn Luân là vị Vương Giả thứ hai, sức ảnh hưởng và ý nghĩa không bằng vị Vương Giả đầu tiền, vậy nên lễ Phong Vương không hoành tráng và chấn động thiên hạ bằng vị Vương Giả đầu tiên.