Chiến Thần Phong Vân

Chương 1716: Tổn thất hơn một nửa



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Giờ phút này, Diệp Huyền Tần đã đuổi kịp, Cảnh tượng trước mắt khiến cho trái tim của anh rỉ máu.

Bắc Lang chính là thành viên nhỏ tuổi nhất trong đội cảm tử Lang Vương, gân mạch toàn thân bị đứt gãy, không thể cảm nhận được chút sinh khí nào cả, không biết là còn sống hay đã chết

Trong số hơn hai trăm cường giả Chiến Thần của Bắc Cương, hơn một nửa số người đã chết hoặc bị thương, chỉ còn sót lại năm sáu mươi người còn có thể tiếp tục đứng lên.

Những người anh em Bắc Cương đã bị tên phản tặc ấy ức hiếp đến mức bộ này!

Diệp Huyền Tận hoàn toàn bị chọc giận!

Đôi mắt của anh đỏ bừng: "Mọi người hãy giúp đỡ

Được thôi! tôi!"

Đám người Độc Lang, Hổ Vương đã bị kích thích bởi cảnh tượng trước mắt từ lâu,Hôm nay dù cho cái giá mà bọn họ phải trả là bao nhiêu thì nhất định cũng phải trả thù cho các tướng sĩ Bắc Cương!

Diệp Huyền Tần đột nhiên phóng ra kình khí đại dương, Độc Lang cũng lập tức thả ra kình khí đại dương ở Tuyệt Điên Cảnh, dung nhập vào trong kình khí đại dương của Diệp Huyền Tần.

Kình khí đại dương của Diệp Huyền Tần chưa bao giờ mạnh mẽ như vậy. Anh lấy ra Kiểm Long Vương, lợi dụng sức mạnh tinh thần to lớn của mình để áp luồng kình khí đại dương khổng lồ này vào trong kiếm Long Vương. "Kiếm Long Vương, tấn công!"

Kiếm Long Vương điên cuồng bay ra, mục tiêu chính là chiếc quan tài màu đỏ.

Kiếm Long Vương sau khi được cung cấp nguồn kình khí đại dương khổng lồ ấy,

Thì tốc độ và sức mạnh đã không còn như bình thường nữa.

Nó vượt qua cả tốc độ âm thanh, trong chớp mắt lao đến bên cạnh chiếc quan tài màu đỏ, chém thật mạnh xuống.

Ngay khi chiếc quan tài màu đỏ va chạm với Kiểm

Long Vương, Làm bộc phát ra tia sáng chói mắt, giống như trời trăng, vô cùng nhức mắt. Đến khi ánh sáng tan biến, mọi người có thể nhìn thấy rõ, Kiếm Long Vương đã bị vỡ nát, nằm ngổn ngang trên mặt đất.Sao nó có thể chịu đựng được kình khí đại dương của Tuyệt Điện Cảnh cơ chứ!

Mà chiếc quan tài màu đỏ kia cũng đã bị xẻ dọc. Chủ nhân của chiếc quan tài này là Cầu Bá Vương, cũng đang lăn ra khỏi quan tài.

Sau khi nhìn thấy rõ hình dáng của đối phương thì mọi người đều lạnh hết sống lưng.

Đây có phải là con người không?

Cơ thể của đối phương đều là máu me be bét, mô cơ lộ ra, thậm chí còn có thể nhìn thấy từng mạch máu, đến mức mà gương mặt cũng chỉ là vài lỗ máu mà thôi.

Cảm giác giống như là một người đã bị lột sach da đi vậy!

Diệp Huyền Tần vô cùng hoài nghi, Cầu Bá Vương đã hòa làm một thể với chiếc quan tài màu đỏ này từ lâu rồi,

Chiếc Bá Vương! quan tài màu đỏ này chính là da của Cầu

Sau khi đối phương lăn ra ngoài, thì không có chút động tĩnh nào, giống như là đã chết.

Đội cảm tử Chiến Thần nhìn thấy Diệp Huyền Tần, rối rít quỳ xuống, hét to: "Chúng thần kính chào Thần Soái!" "Thần Soái muôn năm, muôn năm, muôn muôn năm!"

Các Triệu Hùng Sư cách đó 5km, sau khi nghe thấy đội cảm tử Chiến Thần hô to "Thần Soái”, thì cũng đều đoán được là Thần Soái đã đến.Hàng triệu chiến sĩ cũng rối rít quỳ xuống, hô to tên Thần Soái.

Âm thanh vang xa cả trăm mét, khí thế hào hùng! Diệp Huyền Tần vui vẻ nói: "Mọi người chính là những người đàn ông dũng cảm của Bắc Cương." "Tôi cảm thấy tự hào về mọi người!" "Mau đứng lên đi."

Mọi người đều cảm thấy hài lòng,

Có thể được Thần Soái khen ngợi, thì dù có phải chết bọn họ cũng không sợ!

Rắc rắc rắc rắc!

Âm thanh lanh lảnh vang lên.

Mọi người nhìn về phía mà âm thanh vừa truyền đến, chỉ thấy Cầu Bá Vương bị "Lột da" đang cử động.

Mỗi một động tác của cậu ta,

Sẽ khiến cho khớp xương toàn thân rắc rắc vang

Cuối cùng, Cầu Bá Vương lại tiếp tục đứng lên. dội.

Tuy rằng cậu ta không có gương mặt, nhưng mà mọi người vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận của cậu ta,

Mỗi khi cậu ta khẽ hít thở, một tia máu cũng phun ra từ lỗ mũi.

Đã như vậy rồi mà vẫn còn có thể sống, mọi người không khỏi cảm thán về ý chí mạnh mẽ của cậu ta! Cầu Bá Vương "nghiến răng nghiến lợi": "Diệp Huyền Tần, ngươi đã phá hủy tu vi của ta, lại phá

chien-than-phong-van-1716-0