“Sợ trước sợ sau, không có chút quyết đoán nào. Nếu không muốn thì để chuyện này cho Bạo Long làm.”
“Không phải đâu anh Tần, anh muốn gì tôi cũng nghe theo. Chỉ là chuyện này cần phải tính toán cho cẩn thận.”
Diệp Huyền Tần không muốn nhiều lời nữa:
“Tôi đã quyết rồi, quyền kiểm soát thế giới ngầm thành phố Giang, tôi nhất định đoạt lấy.”
Sở Trương biết mình nói gì cũng vô ích, càng nói càng thành chống lệnh của Diệp Huyền Tần:
“Vậy tôi lập tức tập hợp người lại.”
“Ai bảo đi tập hợp nhân lực?”
“Anh nói muốn đi đoạt lấy thành phố Giang mà?”
Diệp Huyền Tần cười nhạt:
“Nghe cho rõ đây, tôi nói là tôi đi đoạt lấy còn cậu chuẩn bị một đội để tiếp nhận quản lý.”
“Không được!” – Sơ Trương thiếu chút nữa hét lên – “Anh muốn đi đâu, tôi tập hợp mọi người cùng đi theo anh, không thể để anh đi một mình.”
“Lắm lời.” – Diệp Huyền Tần lạnh giọng – “Tôi nói một mình tôi thì chính là một mình tôi, tôi dặn dò gì nghe theo là được.”
Sở Trương nhớ lần đó Diệp Huyền Tần có khoảng 20 người cùng với Độc Lang chiến đấu với hơn 300 người Bạo Long, toàn thắng. Sở Trương biết Diệp Huyền Tần năng lực hơn người nhưng lần này là chiến đấu với toàn bọ thế giới ngầm của thành phố Giang, thần thánh mới có tự tin như Diệp Huyền Tần.
“Còn một chuyện nữa, nhơ đem tin tức đưa ra ngoài, nói rằng tôi đi một mình.”
“…”
Diệp Huyền Tần cúp máy, Sở Trương vẫn chưa ngừng được cơn chấn động.
Bạo Long ở một bên cứ liên tục hỏi:
“Anh Tần nói thế nào? Chúng ta tập hợp nhân lực đi sang bằng thành phố Giang à?”
“Đi cái gì mà đi. Anh Tần nói muốn đi một mình.”
“Hả?”
Thành phố Giang được đặt tên vì có ba con sông lớn đi qua nó. Có mạch nhiều nước, hệ thống giao thông đường thủy phát triển, tự nhiên có thêm nhiều cảng và cầu tàu.
Một bến tàu bỏ hoang, Gấu Đen bảo vệ một nhà kho với hơn 20 người.
Trịnh Quốc Khánh người đứng đầu dòng họ Trịnh, có tên tuổi trong giới danh vọng, không dễ để quản lý thế giới ngầm.
Do đó, Gấu Đen trở thành người phát ngôn của Trịnh Quốc Khánh trong thế giới ngầm.
Hàng hóa được nhập lậu lần này trị giá 350 tỷ, rất quan trọng nên đích thân Gấn Đen canh giữ.
Một người đàn ông mặc đồ đen từ đầu đến chân đột nhiên xuất hiện ở cửa nhà kho. Điều này khiến Gấu Đen rất lo lắng:
“Anh là ai? Mau quay lại đi, đây không phải là nơi anh nên đến.”
Tuy nhiên, bên kia vẫn thờ ơ, Gấu Đen trở nên lo lắng hơn, anh ta nhanh chóng nháy mắt với người của mình chuẩn bị xung trận, đồng thời lại quát: