Tưởng Phong Quang ngẩn người: “Không có, Lam Khiết, tôi tuyệt đối không lừa cô!”
“Đây là vé mà đích thân phó hội trưởng của hiệp hội võ thuật tỉnh Đông Tam đưa cho tôi, sao có thể là giả được!”
“Chắc chắn là hệ thống của các anh có vấn đề rồi”
Đúng lúc đó, Diệp Huyền Tân bước đến, đưa hai tấm vé VIP cho nhân viên soát vé: “Đây là vé của vợ chồng tôi”
Tưởng Phong Quang tức giận nói: “Diệp Huyền Tân, anh là đồ gian xảo”
“Anh nghĩ nhân viên soát vé là đứa ngu sao? Cầm hai tấm vé giả là nghĩ có thể lừa nhân viên qua cửa được sao.”
“Hai tấm vé hàng chuẩn của tôi máy quét còn không nhận, huống chỉ là anh…”
Nhân viên soát vé nhìn thấy hai tấm vé VIP tôn quý, cảm thấy rất bất ngờ.
Chỉ có tổng cộng năm vé VỊP tôn quý xem toàn cảnh trận đấu, đều thuộc về những nhân vật quyền uy nhất, một tay che trời.
Một danh gia vọng tộc, chỉ có một người sở hữu loại vé này.
Nhưng anh chàng trẻ tuổi này lại sở hữu hai tấm vé… thân phận của anh còn cao quý hơn cả danh gia vọng tộc!
Nhìn nhân viên soát vé không nói câu gì, Từ Lam Khiết còn nghĩ răng là vé giả.
Cô có chút quấn bách, kéo tay Diệp Huyền rời đi: “Huyền Tần, chúng ta đi thôi.
Giờ đây nhân viên soát vé mới hoàn hồn trở lại, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Nhân viên soát vé ngay lập tức cúi rạp người xuống chào bọn họ, nói: “Mời quý ngài, quý cô vào bên trong.”
“Tôi sẽ đưa hai vị vào vị trí ngồi”
Sau khi nói xong, đích thân anh ta mở dây chắn, dùng tay làm tư thế mời vào.
Hả?
Từ Lam Khiết mơ hồ, không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Tấm vé của Diệp Huyền Tần là thật sao?
Tưởng Phong Quang cũng ngẩn người ra hoảng sợ.
Đến tận bây giờ anh ta vẫn không dám tin, hai tấm vé của mình là giả.
Hơn nữa hai tấm vé của Diệp Huyền Tân tưởng giả lại hoá ra là hàng thật!
Rốt cuộc đây là tình huống gì vậy!
Tên ăn bám họ Diệp kia, sao có thể sở hữu được tấm vé xem trận chiến, hơn nữa dựa vào thái độ của nhân viên soát vé đối với bọn họ, dường như đây không phải là vé hạng tầm thường!