Diệp Huyền Tần Đến tận lúc này Hàn Thúy Lan mới ý thức được chính mình đã hiểu lầm Diệp Huyền Tần.
Không phải người ta thấy chết không cứu, thậm chí còn cử người tới bảo vệ cô tai Diệp Huyền Tân có chút lờ mờ: “Cái gì mà anh trai trong truyền thuyết? Cái gì mà tên ăn mày”
Chuột Con vội vàng giải thích: “À, chuyện này dài dòng lắm. Đúng rồi, một lát nữa sẽ có kẻ đáng đâm ngàn dao đến đây, anh tránh sang một bên đi, ngày hôm nay tôi phải đá chết gã ta”
Hàn Thúy Lan ngượng chín mặt, ngay lập tức chuyển chủ đề: “Cái gì chứ, trước tiên đừng nói những chuyện vô bổ đó nữa”
“Anh Diệp, anh mau vào xem tình hình của ông nội tôi đi”
Trong lúc vô thức, xưng hô của cô ta với Diệp Huyền Tân từ “tên họ Diệp” thành anh Diệp.
Diệp Huyền Tân không nghĩ nhiều, vội vàng đi kiểm tra tình hình của Hàn Minh Quân.
Sau khi kiểm tra xong, sắc mặt của Diệp Huyền Tân dần trở nên nghiêm nghị.
Anh nói một cách nặng nề: “Một phần cổ độc trong cơ thể của ông cô đã phát tác, bây giờ nó đang ăn mòn nội tạng, mạch máu và não của ông ấy”
“Theo như tình hình hiện tại, nếu như không động vào ông ấy, để não ông ấy ở trạng thái ngủ say, ông ấy có thể sẽ sống sót thêm vài ngày”
“Nếu như bây giờ chữa trị, ông ấy có thể tỉnh lại, nhưng chỉ có thể cầm cự trong vòng vài phút, thậm chí là vài giây. Bởi vì một khi bộ não hoạt động, độc trùng sẽ tăng tốc độ ăn mòn và ông ấy sẽ chết đi rất nhanh”
Hải!
Hàn Thúy Lan như thể bị sét đánh ngang tai, cô ta gục xuống ghế.
Chuột Con áy náy: “Anh à, tôi xin lỗi, là do tôi đã không bảo vệ tốt cho Hàn Minh Quân”
“Tôi vốn nghĩ rằng, chỉ cần kẻ địch không vào bên trong thì sẽ không làm hại được ông ấy, nhưng tôi thật không ngờ…”
Diệp Huyền Tân vỗ vai Chuột Con: “Tôi không trách cậu, là do tôi không nói rõ cho cậu biết”
Anh nhìn về phía Hàn Thúy Lan, nhẫn nại nói: “Hàn Thúy Lan, trước khi cô đưa ra quyết định, tôi phải nói với cô một chuyện”
“Người hạ cổ ông cô, là Trùng Gia, chính xác hơn là ông chủ của Trùng Gia.
Chính là kẻ chủ mưu đứng phía sau mà tôi vẫn luôn điều tra”
“Ông chủ kia hao hết tâm tư muốn hại chết ông nội của cô, nhất định là do ông nội của cô đã tra ra được một số bí mật liên quan đến gã ta, mà những bí mật này gã ta không thể để lộ cho ai biết được”
“Nếu như ông nội của cô cứ thế mà chết đi thì bí mật này sẽ theo ông ấy nằm trong quan t “Nhưng nếu để cho ông ấy tỉnh lại trong vài phút, ông ấy có thể nói ra bí mật kia, từ đó chúng ta có thể diệt trừ tận gốc tổ chức sâu mọt đó cho nhân dân, cứu vấn vô số tổn thất mà gã ta đã gây ra!”
“Để ông nội của cô sống thêm vài ngày hay là tỉnh lại trong vài phút, là do cô lựa chọn”
Hàn Thúy Lan suy nghĩ một hồi, cuối cùng nghiến răng nói: “Ông nội tôi cả một đời trung trinh yêu nước, bảo vệ đất nước và nhân dân, nếu như ông ấy đem theo bí mật mà chết như thế này, cho dù ông ấy biến thành ma cũng sẽ không an nghỉ”
“Tôi chọn cứu tỉnh ông nội, dù cho chỉ là vài phút!”
Được!
Diệp Huyền Tân lập tức đi đến bên cạnh Hàn Minh Quân, sau đó cùng với Hàn Thúy Lan kính cẩn chào ông ấy theo.
quân lễ, tiếp theo lấy thập tam châm quỷ môn, châm cứu cho Hàn Minh Quân.
Sau một loạt thao tác khẩn trương, Hàn Minh Quân đột nhiên nôn ra máu đen, sau đó toàn thân co giật, hai mắt mở ra, giống như định ngồi dậy.
Diệp Huyền Tân ngay lập tức trấn an ông ấy: “Ông Hàn, bây giờ ông đang rất yếu, đừng động đậy”
“Ông có lời gì muốn nói không?”
Hàn Minh Quân cố hết sức, khản giọng nói: “Tam Giác Vàng… Tam Giác Vàng… ma túy… vũ khí đạn dược!”
Hả?
Diệp Huyền Tân nhíu chặt mày!
Năm đó Hàn Minh Quân tới vùng Vân Quý một chuyến, có lẽ là đi điều tra Tam Giác Vàng!
Tam Giác Vàng nằm ở vùng Vân Quý, là khu vực ngoài vòng pháp luật nổi tiếng nhất thế giới.
Gần bảy mươi phần trăm vũ khí đạn dược và ma túy ở Đại Hạ là đến từ Tam Giác Vàng.
Thậm chí bọn họ cũng nhận thầu năm mươi phần trăm lượng ma túy trên toàn cầu.
Chỉ là, ông chủ của Tam Giác Vàng rất bí ẩn, hơn nữa quyền thế che trời, thậm chí sở hữu cả lực lượng vũ trang cho riêng mình.
Đã nhiều năm trôi qua nhưng vẫn không diệt trừ được tận gốc!
Diệp Huyền Tân vội vàng nhắc nhở ông: “Ông Hàn, thời gian không còn nhiều nữa, ông chỉ còn sống thêm vài phút thậm chí là vài giây nữa thôi”