Chiến Thần Phong Vân

Chương 937: Ăn nho không được lại chê nho chua



Bà cụ Diệp nhìn Diệp Huyền Tân vô hồn, không phản ứng với anh.

Nhưng mà Diệp Huyền Tề lại chủ động tiến lên trước mặt Diệp Huyền Tần, khinh thường nói: “Họ Diệp kia, mày tới đây làm gì?”

“Không phải là muốn đấu thầu chứ, ha ha”

Bà cụ Diệp tức giận nói: “Hừ, tao thấy mày ngay cả cửa hội trường còn không vào.

được, đấu thầu bằng cách nào chứ?”

Diệp Huyền Tê võ đầu: “Đúng vậy, mày là đứa con rơi của nhà họ Diệp, ngay cả cửa lớn của nhà họ Diệp cũng không bước vào được, huống chỉ là bước chân vào công ty dược Nhân Hòa.”

Diệp Huyền Tân liếc hai người một cái, lạnh lùng nói: “Khuyên các người tốt nhất đừng tham dự buổi đấu, cẩn thận cái bấy này là nhằm vào các người đấy.”

“Đừng để đến cuối cùng, một nhà họ Diệp to như vậy lại rơi vào tay kẻ khác.”

Tôi khinh!

Diệp Huyền Tê mảng: “Rõ ràng mày ăn nho không được lại chê nho chua. Người như mày, tao thấy nhiều rồi”

“Bà nội, đừng để ý đến nó, chúng †a vào thôi.”

Bà cụ Diệp lạnh lùng nói: “Hừ, mày lo lắng bọn tao đấu thầu thành công, trở thành đối tác của chỉ huy”

“Yên tâm đi, chờ bọn tao trở thành cổ đông của công ty dược Nhân Hòa, chuyện đầu tiên chính là đuổi mày ra khỏi thủ đô.

Diệp Huyền Tân nhún nhún vai: “Không nghe người có kinh nghiệm nói sẽ chỉ gặp thiệt thòi mà thôi.”

Nói xong, anh xoay người đi vào hội trường.

Bà cụ Diệp và Diệp Huyền Tề hơi sửng sốt, Không thể nào, sao nó lại vào hội trường thuận lợi như vậy ?

Diệp Huyền Tê nói: “Có lẽ nó lấy thân phận là ông chủ thứ hai của công ty công ty điện ảnh Đại Hạ, là nhóm hợp tác của chỉ huy để đi vào.”

Bà cụ Diệp nói: “Cái này không quan trọng”

“Quan trọng là, có khi nào nó cũng muốn tham gia đấu thầu?”

Mặt Diệp Huyền Tề biến sắc: “Rất có thể.”

“Nhất định không được để cho Diệp Huyền Tân đấu thầu thành công, nếu không quan hệ của nó và chỉ huy lại cao thêm một bậc, đến lúc đó nhà họ Diệp chúng †a sẽ không làm gì được nó nữa.”

“Đi, mau vào đi”

Chịu trách nhiệm đấu thầu là Liễu Thành Gia của nhà họ Liễu Liễu Thành Gia vô cùng quan tâm đến nhà họ Diệp, luôn nghiêng về phía nhà họ.

Diệp, Cuối cùng, dưới sự giúp đỡ của Liễu Thành Gia, nhà họ Diệp dùng cái giá 175 nghìn tỷ, mua lại ba mươi phần trăm cổ phần của công ty dược Nhân Hòa ở thủ đô.

Trong lúc nhất thời, nhà họ Diệp trở thành đối tượng được người người hâm mộ.

Bà cụ Diệp và Diệp Huyền Tề vui vẻ đến phát điên.

Bây giờ bọn họ là ông chủ thứ hai của công ty dược Nhân Hòa, nói cách khác, là phụ tá đắc lực của chỉ huy trong ngành y dược.

Chỉ dựa vào lai lịch này, nhà họ Diệp quyền thế hàng đầu, có thể bay vọt lên làm “Vương tộc”.

Bà cụ Diệp mặt mày hồng hào: “Huyền Tê, dặn dò xuống dưới, nhà họ Diệp làm lễ đại khánh ba ngày.”

Diệp Huyền Tề: “Ha ha. Được, con cảm thấy chúng ta đại khánh ba mươi ngày cũng không có gì quá đáng.”

“Đúng rồi bà nội, con cảm thấy hay là chúng ta cũng mời Diệp Huyền Tân tới tham gia tiệc.”

“Không phải nó đã châm chọc, nói răng lần đấu thầu cổ phần này là một âm mưu nhằm vào nhà họ Diệp của chúng ta sao?

Không phải nó nghĩ lấy được năm mươi phần trăm cổ phần của công nghiệp công ty điện ảnh Đại Hạ là có thể không xem nhà họ Diệp chúng ta ra gì sao?”

“Lần này, con phải đánh mạnh vào mặt nó. Nhà họ Diệp vĩnh viễn tồn tại cao hơn nó.”

Bà cụ Diệp gật gật đầu: “Ừ, nói có lý.

Được, chuyện này giao cho con làm.”

Lúc này, Diệp Huyền Tân đang bí mật gặp người phụ trách chỉ nhánh của công ty dược Nhân Hòa, Cao Bất Tâm.

Cao Bất Tâm ở trước mặt Diệp Huyền Tân, không dám thở mạnh, khúm núm, thậm chí còn không dám ngẩng đầu nhìn thẳng anh Người này chính là người sáng lập thực sự của công ty dược Nhân Hòa, vũ khí hạng nặng của quốc gia, chỉ huy.

Thật sự, người xứng để xách giày cho anh cũng không tồn tại.

Diệp Huyền Tân uống ngụm trà, nói: “Ông mới là người phụ trách chỉ nhánh công ty dược Nhân Hòa, tại sao lại đem quyền đấu thầu cho nhà họ Liễu phụ trách?”

Cao Bất Tâm vội cung kính nói: “Anh Diệp, là Lão Phật gia ở thủ đô đến chào hỏi tôi trước, sau đó đề cử Liễu Thành Gia phụ trách đấu thầu.”

“Lão Phật gia ở thủ đô quyền cao chức trọng, tôi không dám làm trái ý ông ấy Diệp Huyền Tân: “Biết vì sao họ phải giành quyền đấu thầu không?”