Chiến Thần Phong Vân

Chương 967



Trời ạ, rốt cuộc tên này là thần thánh phương nào chứ, mẹ nó thật là thần bí khó lường.

Liễu Yên Thành quét mắt nhìn mọi người nói: “Hạng mục điện ảnh về quân sự này của Kim Thiên Lân không có một chút liên quan nào tới quân đội và tôi.”

“Là anh ta dùng tên tuổi của tôi và quân đội giả danh lừa bịp!”

“Việc này, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm đến cùng!”

“Mọi người cũng đừng hợp tác với anh ta, nếu không chính là nối giáo cho giặc”

Nói xong, Liễu Yên Thành dẫn người rời đi.

Mọi người ở đây đều im lặng như ve sầu mùa đông, trái tim run rẩy.

Chết tiệt, lá gan của tên Kim Thiên Lần này càng ngày càng lớn. Ngay cả quân đội cũng dám khiêu khích.

Còn suýt chút nữa thì làm liên lụy đến bọn họ.

Các ông chủ vừa rồi ký hợp đồng với Kim Thiên Lân vội vàng tiêu huỷ hợp đồng, không để lại chứng cứ.

Còn có không ít người vẫn nhìn chăm chú vào Diệp Huyền Tần.

Từ đầu đến cuối, biểu hiện của tên này đều giống một nhà tiên tri.

Bất kể đây là do anh sắp xếp, hay là anh nghe được, cũng đủ để chứng minh năng lực mạnh mẽ của anh.

Vậy, việc anh nói chỉ huy ủy thác cho anh một hạng mục điện ảnh,cũng có thể là thật?

Lúc này, di động của Dương Mai bỗng nhiên vang lên.

Dương Mai nhìn số điện thoại, ảnh mắt nhíu chặt lại.

“Hả? Xảy ra chuyện gì vậy? Mở đầu số điện thoại là 100, tôi chưa từng thấy số này bao giờ.”

Trong đám người có một người kiến thức rộng rãi kinh ngạc hô lên: “Số mở đầu là 100!”

“Một trong năm vị trí đứng đầu quân đội Đại Hạ mới có tư cách sử dụng số này.”

Xôn xao!

Mọi người ồ lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dương Mai.

Năm người đứng đầu quân đội Đại Hạ gọi điện thoại cho ngôi sao điện ảnh. Thật không thể tưởng tượng nổi.

Dương Mai có chút ngây ngốc. Diệp Huyền Tần cười vỗ vỗ bả vai cô ấy: “Mở loa ngoài đi.”

Được, được!

Lúc này Dương Mai mới nghe điện thoại, giọng nói vô cùng run rẩy.

“Xin chào, tôi là Dương Mai, xin hỏi ai vậy ạ?”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh của tướng quân thủ đô Tham Lang: “Tôi là tướng quân thủ đô Tham Lang, môn sinh của chỉ huy.”

“Chỉ huy muốn quảng cáo cho quân đội là một bộ phim điện ảnh.”

“Chỉ huy đã khảo sát hơn mười nữ ngôi sao rồi, cuối cùng cảm thấy cô là người có tính cách cương liệt ngay thẳng, không mê muội giàu sang không sợ hãi quyền thể, có thể thể hiện rất tốt phong thái của một nữ quân nhân, cho nên muốn mời cô vào vai nữ chính.”

“Không biết cô Mai có hứng thú không?”

Cái gì?

Mọi người nhao nhao Tướng quân thủ đô đích thân dùng tên tuổi mình gọi điện thoại cho Dương Mai, mời cô ấy làm nữ chính phim điện ảnh.

Hơn nữa còn là bộ phim điện ảnh do đích thân chỉ huy sắp xếp!

Cái gì gọi là một bước lên trời, cái gì gọi là một bước lên mây Dương Mai chứng minh rất tốt hai câu thành ngữ này!

Dương Mai vừa vui mừng vừa sợ hãi, nói năng lộn xộn: “Có thể… có thể hợp tác với chỉ huy…là vinh hạnh của tôi.”

“Tôi…tôi đồng ý. Đương nhiên là đồng ý rồi.”

Tham Lang: “Được, tôi sẽ phải người bàn bạc với cô.”

Cúp điện thoại, Dương Mai lập tức bị đám người vây xung quanh ba bốn tầng.

Nếu có thể thông qua Dương Mai tham gia vào hạng mục này của quân đội, Làm rạng rỡ tổ tông, việc được ghi tên vào lịch sử nằm trong tâm tanh!

Diệp Huyền Tần lại cười lạnh nói: “Vừa rồi hình như có mấy người xem thường hạng mục này của chỉ huy mà.”

“Một khi đã như vậy, vậy thì hoàn toàn xoá tên mấy người đó đi”

“Người khác muốn hợp tác với chúng tôi, chuẩn bị một hồ sơ đấu thầu, cạnh tranh công bằng!”

Mấy người bị kéo vào sổ đen, hối hận đến phát điên.

Bỏ lỡ một cơ hội tốt rồi.

Chết tiệt, đều là Kim Thiên Lân làm hại!

Trương Nam và các nhân viên khác mới từ chức ở công ty truyền thông Huỳnh Thư cũng sợ hãi Diệp Huyền Tần.

“Ông chủ Diệp, lúc trước chúng ta có mắt không thấy Thái Sơn, mắt chó khinh thường anh. Anh… Anh đừng chấp nhặt với chúng tôi.

“Xin anh hãy cho chúng tôi một cơ hội nữa.”

Diệp Huyền Tần: “Các người nghĩ cơ hội là cải trắng trên đường, ở đâu cũng có sao?”

“Tôi đã cho các anh cơ hội, các anh không quý trọng, tôi cũng không có cách nào.”

“Chờ nên đền bù gấp bốn lần tiền vi phạm hợp đồng đi.”