Chiến Thần Sở Bắc

Chương 244



Chương 244

Ông ta cắn chặt răng, trong lòng cũng nảy lên suy nghĩ muốn giết chết La Toàn!

“Đây, chính là giải thích của ông?”

Sở Bắc đứng tại chỗ, vẻ mặt không cảm xúc

Giọng nói lạnh nhạt, không nghe ra được vui giận nhưng lại khiến Triệu Diệu Quang không ngừng đổ mồ hôi lạnh!

“Cậu Sở, tôi, tôi…”

Triệu Diệu Quang cúi thấp đầu, gấp gáp đến độ không nói nên lời.

Vừa quay đều nhìn thấy La Toàn, trong lòng lại càng tức giận.

“La Toàn, anh còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau xin lỗi với cậu Sở đi?”

Triệu Diệu Quang trừng mắt liếc nhìn La Toàn, sau đó quét mắt nhìn mấy nhân viên kia!

“Còn mấy cô cậu nữa! Nếu không thể khiến cậu Sở tha thứ, thì ông đây giết chết mấy người”.

Hai câu tức giận khiến đám nhân viên run rẩy cả người.

Phù phù!

Mười mấy người không chút do dự, đều quỳ xuống hướng về phía Sở Bắc.

“Cậu Sở, chúng tôi sai rồi, chúng tôi xin lỗi!”

“Đúng đúng, chúng tôi thật sự biết sai rồi, anh đại nhân đại lượng, đừng so đo với đám người thường chúng tôi!”

“Cậu Sở, cầu xin cậu cứ coi chúng tôi như đám bỏ đi, tha cho chúng tôi đi!”

Một nhóm nhân viên quỳ dưới đất, đều cầu xin Sở Bắc.

Gương mặt trắng nhợt như tro tàn!

So với bộ dạng hống hách, kiêu căng lúc trước quả thực là một trời một vực!

Thủ đoạn của Triệu Diệu Quang, bọn họ biết rất rõ!

Nếu ông ta thật sự muốn ra tay, họ có thể giữ được mạng đã không tệ rồi.

Vừa lo sợ, đồng thời trong lòng bọn họ lại càng hối hận hơn.

Đều là do cái tên La Toàn kia, nếu không phải tên này thì bọn họ sao có thể chọc phải ông lớn Sở Bắc này chứ?

Ngay cả bọn họ cũng hận không thể đâm chết tên La Toàn kia!

La Toàn không dễ gì đứng thẳng người, đối mặt với những ánh mắt muốn giết người kia của mọi người.

Cả người mềm nhũn, sắp són ra cả quần rồi.

“Tôi, tôi…”

“Thôi vậy!”

Vừa nói được hai chữ, Sở Bắc đã lắc đầu cắt ngang.

“Xem ra, là chúng tôi không xứng với nhà ở đây!”

“Đi thôi! Nhỡ đâu giẫm phải viên gạch, chúng ta cũng không đền nổi đâu!”

Nói xong, Sở Bắc chậm rãi quay người, muốn rời đi!

Chu Cầm và Lạc Tuyết vẫn còn ngây ngốc tại chỗ, cả nửa ngày cũng chưa kịp phản ứng lại!

Chưa kịp đợi bọn họ phản ứng thì Triệu Diệu Quang đã gấp gáp sốt ruột.

“Cậu Sở, chờ đã, xin dừng chân!”