Chiến Thần Sở Bắc

Chương 312



Chương 312

Hai bố con nhà này có gì hay mà đích thân sếp tổng phải xuống đón tiếp chứ?

Ding!

Tiếng thang máy vang lên, đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Cả ba người kia cùng quay sang nhìn cửa thang máy đang mở ra.

Lý Hải Đông mặc âu phục bước ra ngoài.

“Tổng giám đốc Lý!”

Lạc Viễn Hà và Lạc Mai vừa nhìn thấy Lý Hải Đông một cái là mỉm cười nịnh nọt tiến lên đón ngay.

Dù Lý Hải Đông xuống đón họ thật, nhưng họ nào dám nhận đặc quyền ấy.

Chỉ cần có thể hợp tác thành công với Lý Hải Đông thì có bắt họ coi ông ta là tổ tiên, họ cũng đồng ý.

Song, Lý Hải Đông chỉ hấp tấp bỏ đi và phớt lờ sự chào đón của họ.

Ông ta đi qua hai người đó rồi liếc mắt nhìn khắp đại sảnh.

Không trông thấy người cần gặp, Lý Hải Đông cau mày rồi nhìn về phía quầy lễ tân!

“Sao cô bảo cô Lạc tới? Người đâu?”

Nghe thấy thế, mọi người đều ngẩn ra.

Nhất là Lạc Viễn Hà và Lạc Mai.

Nụ cười trên mặt họ vụt tắt, muốn giơ tay ra cũng không được, mà thụt lại cũng không xong.

Khỏi phải nói là ngượng ngùng đến mức nào!

Nếu người đang đứng trước mặt họ không phải Lý Hải Đông, Lạc Mai sẽ mắng ngay một câu là mắt ông mù à rồi.

Cô lễ tân cũng ngây ra.

Cô ấy hết nhìn Lạc Mai lại nhìn Lý Hải Đông, thật sự không biết phải nói gì.

Không phải sếp bảo phải thông báo khi cô Lạc đến sao? Giờ lại…

“Tổng giám đốc Lý, tôi ở đây!”

Lạc Mai thu tay lại rồi vội vàng đi đến cạnh Lý Hải Đông, sau đó dè dặt lên tiếng.

“Cô là…”

Lý Hải Đông ngoái lại nhìn Lạc Mai rồi lập tức cau mày.

“Tổng giám đốc Lý, tôi là cô Lạc đây ạ!”

Lạc Mai ngẩn ra rồi giải thích.

“Đúng vậy, tổng giám đốc Lý, đây là tổng giám đốc của tập đoàn Lạc Thị, cô Lạc Mai!”

Lạc Viễn Hà cũng nhanh chóng đi tới rồi giải thích cùng Lạc Mai.

“Lần này chúng tôi tới để bàn chuyện hợp đồng với tổng giám đốc Lý, hợp đồng…”

Dứt lời, Lạc Viễn Hà nhanh chóng nháy mắt với Lạc Mai.

Lạc Mai biết ý, nhanh nhẹn lấy hợp đồng ra.

Lý Hải Đông liếc nhìn, khi thấy tên ở phần chữ ký thì lập tức nhíu mày.

“Cô Lạc Tuyết đâu? Sao cô ấy không tới?”

Lệnh của thần tướng trấn quốc là giúp cô Lạc, chứ không phải tập đoàn Lạc Thị.

Lý Hải Đông hoàn toàn có thể hiểu được ý của anh.