CHƯƠNG 1022
Ông ta cười rạng rỡ với La Phong: “Người anh em này, chúng ta ký hợp đồng thôi, từ nay về sau, câu lạc bộ Nguyên Thiên sẽ thuộc về Tẩm Mộng, cũng chúc mừng cậu nhậm chứ huấn luyện viên chính nha!”
Hội trường lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Nhân viên rất nhanh đã chuẩn bị xong hợp đồng.
Dương Duy Khắc tiếp tục nói: “Cậu La, các cậu ký hợp đồng trước đi, sau đó cục thể thao sẽ phái người đến kiểm tra tư cách thu mua của mọi người. Thực ra đây chỉ là làm lấy lệ thôi, sau khi kiểm tra xong thì Nguyên Thiên sẽ thuộc về bên các cậu.”
La Phong vui mừng cầm bút lên bắt đầu kí hợp đồng.
Cứ nghĩ là không có vấn đề gì, ai ngờ Mạnh Văn ngồi ở phía đối diện lại cười haha.
Ông ta lại vắt chéo chân, tuỳ tiện châm một điếu thuốc, vừa hút vừa nói: “Ký đi, ký đi, có ký cũng vô dụng thôi. Mấy người không thể thu mua được Nguyên Thiên đâu.”
La Phong dừng bút nhìn Mạnh Văn: “Ông không được ăn nho thì chê nho xanh à? Sau khi ký hợp đồng xong, đợi kiểm tra hợp cách thì Nguyên Thiên sẽ là của công ty khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng rồi, liên quan gì tới ông. Nói thật, bây giờ ông có thể đi rồi, còn ở lại đây làm gì?”
Mạnh Văn nhả khói ra: “Tôi ở đây, đương nhiên là để lát nữa kí hợp đồng rồi.”
“Ông sao?” La Phong cười lạnh: “Ông chủ Dương đã quyết định bán câu lạc bộ cho Tẩm Mộng rồi, ông còn muốn thu mua á? Có khả năng sao?”
“Có thể chứ, vì mấy người không có tư cách thu mua.”
“Ông nói không có tư cách là không có tư cách sao?”
“Không phải tôi nói, là người của cục thể thao nói.”
La Phong quanh năm suốt tháng lặn lụn trong cái giới này, cũng biết phía sau có không ít trò dơ bẩn. nghe Mạnh Văn nói thế, anh ta lập tức cảm giác được có gì đó không đúng.
La Phong lạnh lùng nhìn Mạnh Văn: “Người tới kiểm tra có vấn đề sao?”
Mạnh Văn nhả khói phì phèo: “Ha, cậu dám nói người của tổng cục thể thao có vấn đề sao? Cậu đang vu khống đấy!”
Ông ta càng nói thế thì càng có vấn đề.
Bàn tay kí hợp đồng của La Phong run lên. Anh ta biết nước ở đây sâu tới chừng nào, nếu xảy ra chuyện thì bản hợp đồng này có kí cũng vô ích thôi.
Mạnh Văn lạnh lùng nói: “Đống tiền này á, phải dùng cho việc có ích hơn. Chứ tiêu hết để thu mua một câu lạc bộ thì ra thể thống gì chứ? Có vài chuyện, nếu cậu không quản lý được thì rất khó làm nên cơm cháo đấy.”
Lời này cũng đủ rõ ràng, ai còn không nhận ra thì đúng là đồ ngốc.
Lúc này, Dương Duy Khắc cũng không ngồi yên được nữa.
Ông ta chỉ vào mặt Mạnh Văn: “Ông đang giở trò gì vậy hả?”
Mạnh Văn đáp lời: “Haiz, sao ông chủ Dương lại kích động thế chứ, nếu Tẩm Mộng không có tư cách thu mua thì bên duy nhất có thể ra giá chính là Bảo Hiểm Vinh Tài đó. Nếu ông đắc tội với tôi thì đến lúc đó câu lạc bộ của ông sẽ bị chính tay ông huỷ hoại đó.”