Chiến Thần Tu La

Chương 1036



Chương 1036

“Tôi hứa sau này sẽ không dám làm gì Dương Quân Như nữa.”

“Không, sau này tôi sẽ không bao giờ chạm vào phụ nữ nữa, tôi cầu xin anh, cầu xin anh tha cho tôi, được không?”

Long đầu trọc châm một điếu thuốc.

“Tha cho anh? Muộn rồi. Trên thế giới có nhiều phụ nữ như vậy, anh lại cứ đụng phải bãi mìn, thần tiên cũng không cứu nổi.”

“Kiếp sau lúc đầu thai chuyển thế, nhớ chùi cho sáng mắt một chút.”

Nói xong, Long đầu trọc hút thuốc một cách phóng khoáng rồi xoay người rời khỏi nhà kho, sau đó, mấy tên thuộc hạ cũng đồng thời thả dây quấn quanh cổ con sói ra.

Sáu con sói này đều đã bị bỏ đói mấy ngày, con nào con nấy đều muốn ăn thịt một cách điên cuồng.

Hơn nữa, trên người đám người Lão Tây đều bị giội máu tươi, khiến những con sói vô cùng phấn khích, trong mắt con sói, bọn họ chính là một bữa tiệc thịnh soạn.

“Long đầu trọc, con mẹ nhà mày, tổ tông mười tám đời nhà mày.”

Lão Tây gầm lên một tiếng cuối cùng.

Anh ta muốn chạy, nhưng chân đã bị Giang Nghĩa đánh gãy, vừa chuyển động đã cảm thấy đau thấu xương cốt, căn bản không chạy được.

Chưa đi được hai bước liền rầm một cái và nằm bò dưới đất.

Lão Tây bò về phía cửa.

Tuy nhiên, thứ chờ đợi anh ta là những con sói vô cùng hung dữ và háu đói.

Phù!

Một con sói lao thẳng đến, há miệng cắn vào cánh tay của Lão Tây, dùng lực xé ra, một mảng thịt lớn trên cánh tay đã bị xé.

“A….!”

Tiếng hét đau đớn thấu tim gan phát ra từ trong nhà kho.

Sáu con sói, điên cuồng cắn xé đám người Lão Tây, từng tiếng hét thảm không ngừng truyền ra, trôi dạt trên vùng đất hoang vắng vẻ.

Đời này Lão Tây không biết đã hủy hoại biết bao nhiêu đóa hoa tươi, anh ta nào ngờ rằng, có một ngày mình lại vì một người phụ nữ mà mất mạng.

Không chỉ anh ta chết, mà mấy em trai của anh ta cũng bỏ mạng theo.

Ác có ác báo.

Khi bạn luôn chơi đùa tàn nhẫn với người khác, hãy chuẩn bị tinh thần rằng một ngày nào đó sẽ bị người khác chơi đùa.

Một cái chết bi thảm là kết cục duy nhất của anh ta.

Lúc này, trên đường phố, La Phong như phát điên mà hỏi từng người qua đường, hỏi xem bọn họ có nhìn thấy vợ mình không.

Anh ta đau đớn và khóc.

Anh ta không dám tưởng tượng đến việc mất đi Dương Quân Như sẽ là tình huống như thế nào, nếu không có Dương Quân Như thì anh ta sống còn có ý nghĩa gì nữa?