Chiến Thần Tu La

Chương 1114



Chương 1114

Đồng thời, cô ta có một loại cảm giác.

Giống.

Rất giống.

Lúc này, Đinh Phong Thành thật sự rất giống với Giang Nghĩa.

“Gia chủ nhà họ Đinh thay đổi, thúc đẩy cho sự xuất hiện của một Giang Nghĩa thứ hai à?” Đinh Hoàng Liễu lo lắng nói.

Trong phòng làm việc ở nhà họ Đinh.

Lúc này, Đinh Hồng Diệu đang ngồi trên ghế chủ tịch tân nhiệm trong phòng làm việc chủ tịch.

Anh ta liếc nhìn danh sách người mới bị đuổi việc, tất cả những người mà Đinh Trung trọng dụng đổi hết thành cánh tay đắc lực của mình.

Trước tiên thanh trừ phe đối lập, sau đó lại thay đổi nghiệp vụ chính của công ty, anh ta muốn biến chế tạo Đinh Dung trở thành một công cụ kiếm tiền cho mình.

Nghĩ đến chỗ vui, Đinh Hồng Diệu nhịn không được mà bật cười thành tiếng.

Lúc đang vui vẻ, cửa phòng làm việc đột ngột bị đẩy ra, Đinh Hoàng Liễu vội vàng chạy vào.

Đinh Hồng Diệu hơi bực bội, sao lại không biết quy tắc như thế?

Cho dù là em gái của mình thì cũng không thể tùy ý làm loạn được.

Còn chưa đợi anh ta mở miệng trách móc, Đinh Hoàng Liễu liền giành nói trước: “Anh à, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”

“Chuyện lớn, chuyện lớn gì?”

Đinh Hoàng Liễu thở hổn hển: “Không phải là anh kêu em đi tham gia đấu thầu hả, đã thất bại.”

Đinh Hồng Diệu nhíu mày.

Phương án và phong bì mà bọn họ chuẩn bị đều không có vấn đề gì, thực lực đủ tiêu chuẩn đứng đầu. Theo lý mà nói, không nên thất bại mới đúng.

Nhưng thương trường như chiến trường, không có ai luôn luôn thắng lợi.

Thất bại là chuyện bình thường.

Anh ta không để ý cho lắm, bình tĩnh nói: “Thất bại thì cứ thất bại thôi, những người khác đến tham gia đấu thầu cũng không phải là ăn chay, chắc chắn phong bì nhiều hơn chúng ta, phương án tốt hơn nhỉ?”

Đinh Hoàng Liễu lắc đầu.

“Không phải, người trúng thầu ngay cả một đồng tiền cũng không có.”

“Không biết tại sao lần này bên nhân viên chính phủ đột nhiên thay đổi tính cách, trở nên rất thanh liêm, ói hết tất cả các phong bì ra một lần.”

Đinh Hồng Diệu cười nói: “Có chuyện này à, đúng là hiếm thấy đó.”

Đinh Hoàng Liễu tiếp tục nói: “Anh, anh có biết là ai trúng thầu không?”

“Là ai?”

“Anh, anh phải chuẩn bị tâm lý đó, em sợ nói ra sẽ khiến anh giật mình.”

“Cái gì em nói đi, có ai có thể khiến anh giật mình chứ?”

“Là… Đinh Phong Thành.”

Không khí đột nhiên ngưng đọng lại, quang cảnh trở nên vô cùng xấu hổ.