Chiến Thần Tu La

Chương 1218



CHƯƠNG 1218

Tôn Khả Thành sững sờ: “Đây là?”

“Vé máy bay đêm nay, tôi đã mua giúp cậu rồi.”

“Ôi bạn cũ ơi, sao tôi mặt dày nhận được?”

“Không cần phải ngại, thật ra tôi còn gấp hơn cậu, chỉ cần cậu thuận lợi rời thì Đinh Phong Thành mới tiêu tùng, lúc đó hòn đá trong lòng tôi mới hạ xuống.”

Hai người nhìn nhau mỉm cười.

Còn Đinh Phong Thành đáng thương vẫn chưa biết gì cả.

Một đêm rất nhanh đã trôi qua.

Tôn Khả Thành đã thanh toán hết các khoản như tiền lương của công xưởng, khoản nợ bên ngoài và khoản nợ cá nhân, dẫn theo cả nhà lớn nhỏ, cầm vé máy bay Đinh Hồng Diệu chuẩn bị cho, trực tiếp bay ra nước ngoài.

Mà cả chế tạo Long Công trở thành một cái vỏ rỗng, nhìn thì vẫn còn, nhưng trên thực tế đã ‘không tồn tại’ rồi.

Hai ngày sau.

Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ngồi ở trong nhà xem TV, bây giờ tình cảm của hai người ngày càng ổn định, hai ngày này lại thêm vài lần ân ái, hai người sống như một người.

Điều quan trọng nhất là Giang Nghĩa đã hoàn toàn thoát khỏi cái mác ‘đồ phế vật’.

Nguyên nhân chủ yếu là từ cái miệng to đó của Đinh Nhị Tiến.

Đinh Nhị Tiến bây giờ rất đắc ý, gặp ai cũng khen Giang Nghĩa, giúp Giang Nghĩa thổi phòng, nói Giang Nghĩa lợi hại thế này thế kia, một tháng có thể kiếm trược mấy trăm tỷ, là giám đốc thu mua của bao nhiêu công ty trang sức.

Điều lợi hại nhất nhất nhất chính là giám đốc thu mua của Star Jewelry.

Thật sự có cảm giác vịt hóa thiên nga.

Đinh Nhị Tiến trước kia bởi vì chuyện của Giang Nghĩa, không ít lần bị người ta xem thường, con rể của nhà nào cũng tốt hơn con rể của ông ta.

Bây giờ thì sao.

Những bạn học cũ, họ hàng kia đều rất ngưỡng mộ Đinh Nhị Tiến.

Hiện nay cả nhà Đinh Nhị Tiến lớn bé cũng không cần làm gì, cả ngày ngồi ở nhà ăn không cũng được, lương một tháng của Giang Nghĩa đủ cho bọn họ tiêu cả đời.

Đây chính là chỗ lợi hại của Giang Nghĩa.

Cũng chính vì nguyên nhân này, Giang Nghĩa dạo gần đây không dám ra ngoài, ai gặp cũng muốn hỏi thăm, làm cho Giang Nghĩa rất không quen.

Trước kia thấy anh thì muốn mắng một câu ‘đồ phế vật’, bị mắng lâu như vậy cũng quen rồi, đột nhiên không bị mắng nữa, còn được khen, làm cho Giang Nghĩa rất không thích ứng, cho nên dứt khoát không ra ngoài.

Ngày hôm đó, anh đang ở trong nhà xem TV với vợ, xem bộ phim cung đấu cũ.

Đang xem, Đinh Phong Thành vui mừng chạy tới, mở miệng nói: “Giang Nghĩa, Thu Huyền, hai người đoán xem anh đã làm cái gì?!”

Hai người quay đầu nhìn sang Đinh Phong Thành.

“Sao vậy, trúng xổ số sao?” Đinh Thu Huyền hỏi.