Chiến Thần Tu La

Chương 1231



CHƯƠNG 1231

“Nói như nào? Anh ấy nhất định lo chết rồi nhỉ?”

Giang Nghĩa mỉm cười: “Không, anh ta vui chết đi được, vấn đề tiền hàng không những được giải quyết, còn kiếm không được một công xưởng, anh ta bây giờ phát tài rồi.”

“Hả?” Đinh Thu Huyền mặt đơ ra, sao sự việc lại thay đổi lớn như vậy?

Còn chưa đợi Đinh Thu Huyền truy hỏi tiếp, điện thoại của Giang Nghĩa lại đổ chuông, lần này là ông cụ Đinh Trung gọi đến.

Giang Nghĩa nghe máy.

“Alo, ông cụ, có chuyện gì?”

“Giang Nghĩa, cậu bây giờ có rảnh không? Tới chỗ tôi một chuyện, tôi mời cậu uống trà.”

Nhà tổ của nhà họ Đinh, Giang Nghĩa ở dưới sự dẫn dắt của quản gia đi vào phòng tiếp khách, ngồi xuống.

Không lâu sau, ông cụ Đinh Trung bê cái khay đi vào, trên cái khay để hai ly trà, một ấm trà.

Giang Nghĩa vội đứng dậy.

“Ặc, ngồi, mau ngồi.” Đinh Trung bảo Giang Nghĩa ngồi xuống, sau đó để một ly trà ở trước mặt anh, tận tay rót một ly trà cho anh.

Giang Nghĩa nhìn trà trước mặt, không nhúc nhích.

Đinh Trung ngồi xuống, cười ha hả hỏi: “Sao không uống? Là sợ trong trà của tôi có độc sao?”

Giang Nghĩa đã cười: “Không phải sợ có độc, mà là vô công bất thụ lộc, đang yên đang lành, ông cụ tại sao muốn mời tôi uống trà?”

Đinh Trung gật đầu: “Ừm, nếu tôi không nói, cậu e là cũng uống không yên. Tôi mời cậu uống trà, là để cảm ơn sự bỏ ra của cậu, cảm ơn cậu lần nữa giúp cháu trai Đinh Phong Thành vô dụng đó của tôi.”

Vừa nói như vậy thì Giang Nghĩa đã hiểu.

Anh cầm ly trà lên nhấp một ngụm: “Ông cụ, ông đều biết rồi sao?”

“Đương nhiên.” Đinh Trung nói: “Tôi vừa không mù lại không điếc, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi làm sao có thể không biết tí gì chứ? Nói thật, lần này Đinh Hồng Diệu thật là đủ xảo trá, đừng nói Phong Thành, cho dù là tôi cũng sẽ trúng chiêu của nó.”

Xoay đầu lại, Đinh Trung nhìn sang Giang Nghĩa: “Có điều tôi cũng khâm phục năng lực của cậu, vậy mà có thể một hơi điều động nhiều thế lực như vậy, cho dù tôi biết cậu là chiến thần Tu La, biết cậu là người tổng phụ trách của ba khu, nhưng vẫn cảm thấy sốc trước thủ đoạn của cậu. Giang Nghĩa, cậu thật sự quá mạnh.”

Giang Nghĩa mỉm cười không nói, lại uống hai ngụm trà.

“Đây là…” Đinh Trung nhìn Giang Nghĩa: “Có vài chuyện tôi không phải quá rõ.”

“Chuyện gì?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Thứ nhất, cậu sao không nói cho Đinh Phong Thành biết chuyện này là cậu giúp nó? Như vậy nó tốt xấu gì sẽ có lòng cảm kích với cậu.”

“Không cần.”

“Tại sao?”

Giang Nghĩa giải thích: “Nếu nói cho Đinh Phong Thành, anh ta sẽ bất giác mà sinh ta cảm giác ỷ lại, chuyện lớn như vậy tôi cũng có thể dẹp yên, còn có chuyện gì không thể dẹp được? Điều này sẽ chỉ khiến anh ta sau này càng thêm không kiêng kỵ, ông cụ trước đây thường xuyên làm như vậy mới khiến Đinh Phong Thành càng lúc càng hỗn láo.”