Chiến Thần Tu La

Chương 1265



CHƯƠNG 1265

Trang sức Thiệu Anh, văn phòng tổng giám đốc.

Hầu Dương thở hổn hển đi vào, vừa đặt mông ngồi xuống sofa, đã uống ừng ực mấy cốc nước.

Weiss cười hớn hở nhìn ông ta, đợi ông ta uống xong rồi mới hỏi: “Mọi chuyện xử lý thế nào rồi?”

Hầu Dương gật đầu: “Đã xử lý xong rồi.”

“Chắc chắn?”

“Chắc chắn!” Hầu Dương đắc ý nói: “Tôi đã mua chuộc tài xế, giấu thùng hàng lậu kia trên xe của Giang Nghĩa, haha, lần này, tôi xem Giang Nghĩa kia biện giải thế nào.”

Weiss rất hài lòng gật đầu.

Hầu Dương hỏi: “Nhưng đi hàng lậu như thế này, không phải là chuyện của một mình Giang Nghĩa, tổng giám đốc không phải ông còn sắp xếp một người chết thay sao? Chính là người bàn bạc với Giang Nghĩa, một người phụ trách xuất hàng, một người phụ trách vận chuyển, sắp xếp thế nào rồi?”

Weiss cười: “Yên tâm, đã sắp xếp xong xuôi rồi, không có vấn đề gì cả.”

Hầu Dương vỗ tay: “Quá tuyệt! Đúng rồi, tổng giám đốc, ông có tiện tiết lộ một chút, người chết thay xui xẻo kia, cùng chết với Giang Nghĩa là ai? Cũng là người của Star Jewelry sao?”

Không biết tại sao, nụ cười trên mặt Wessi lập tức thu lại, bất động nhìn Hầu Dương.

Ánh mắt này giống như một con rắn độc, nhìn Hầu Dương đến mức ông ta cảm thấy cả người không được thoải mái.

Hầu Dương nuốt một ngụm nước bọt: “Cái kia, không tiện nói thì thôi vậy, tôi cũng không muốn biết, tôi chỉ cần Giang Nghĩa tiêu đời là được.”

Weiss lại lạnh lùng nói: “Không có gì bất tiện, hơn nữa, tôi đã nói ra người này rồi.”

Hầu Dương sững sờ.

Nói rồi? Nói lúc nào?

“Tổng giám đốc, ông đừng lấy tôi ra làm trò đùa, tôi chưa nghe thấy gì cả.”

Weiss bất lực thở dài, chỉ nói một câu: “Người chết thay xui xẻo, cùng tiêu đời với Giang Nghĩa, xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.”

Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt?

Ai?

Hầu Dương còn ngu ngốc nhìn Weiss, mà Weiss không nói một câu nào, tiếp tục nhìn Hầu Dương.

Rất lâu sau, cuối cùng Hầu Dương cũng phản ứng lại.

Ông ta dùng tay chỉ vào mũi mình: “Tổng giám đốc, không phải ông muốn nói người chết thay kia chính là tôi đấy chứ?”

“Bingo, trả lời đúng rồi.”

“Tổng giám đốc, ông đừng đùa nữa!” Hầu Dương bị dọa sợ, lập tức đứng dậy.

Weiss xòe tay ra: “Tôi không nói đùa với ông. Ông, Hầu Dương, đã lấy trộm một lô ngọc thạch từ trang sức Thiệu Anh của chúng tôi, ở trong nước không thể phi tang được. Nên đã hợp tác với Giang Nghĩa của Star Jewelry để chia chiến lợi phẩm.”