Chiến Thần Tu La

Chương 1575



Chương 1575

Mạc Nguyên cắn môi: “Bác sĩ Giang, anh có y thuật cao siêu, y đức cao thượng, ngay cả người có tính khí nóng nảy như giám đốc Lưu cũng bị sức hấp hân của anh khuất phục, vì vậy tôi muốn bái anh làm thầy.”

Bái làm thầy?

Giang Nghĩa cảm thấy đầu mình ong ong.

Anh đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng không ngờ Mạc Nguyên lại đột nhiên đưa ra yêu cầu bái sư như vậy.

Quả thực là người trẻ tuổi, dám nghĩ dám nói.

Giang Nghĩa cười khổ, nói: “Cậu vốn từ hiệu thuốc ra, trong nhà đều là những người học y, cũng khá có uy danh ở thủ đô. Nếu cậu đã có thầy dạy rồi, vậy tôi làm thầy của cậu cũng không thích hợp, chuyện này tôi không thể đồng ý với cậu được.

Nói xong, Giang Nghĩa bước đi.

Trên thực tế, anh không phải chỉ vì không phù hợp với quy tắc mà không nhận Mạc Nguyên, mà còn vì mục đích chuyến đi lần này của anh là để thăm dò Giang Hàn Phi, cố gắng không dây cà ra dây muống.

Mạc Nguyên vấn không chịu từ bỏ, ở phía sau hét lớn: “Bác sĩ Giang, tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Tôi nhất định phải bái anh làm thầy.

Giang Nghĩa bất lực lắc đầu và sải bước rời đi.

Bạch Dương theo sát phía sau.

“Thống soái, sức hấp dân của nhân cách của anh quả thực là không tồi, vừa đến đã chỉnh phục được một vị thiếu gia của thế gia y dược.

“Đừng lắm lời, mau chóng về khách sạn, lần chữa trị này, tôi có một phát hiện lớn.”

“Được.

Hai người ngôi xe trở về khách sạn.

Vừa bước vào phòng, Nhậm Chỉ Lan đã nóng lòng hỏi: “Thế nào rồi, đã gặp được ba cháu chưa?”

Giang Nghĩa mỉm cười, đóng cửa lại và ngôi xuống uống một cốc nước.

“Xin lõi, không gặp được người.”

Nhậm Chỉ Lan khá thất vọng: “Ý là trong quá trình lựa chọn bác sĩ, cháu đã bị loại rồi sao?”

Giang Nghĩa lắc đầu: “Cũng không phải như vậy.

Sau đó, Giang Nghĩa kể lại ngắn gọn những gì đã xảy ra tại phòng tiếp đãi bác sĩ của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc hôm nay một lần, tóm lại chính là Giang Hàn Phi quá thận trọng, không trực tiếp xuất hiện.

Chỉ khi chữa trị khỏi cho Hà Kiện mới có thể có tư cách đi gặp mặt Giang Hàn Phi.

Nhậm Chỉ Lan thở phào nhẹ nhõm: “Nói như vậy thì vẫn còn có cơ hội gặp Giang Hàn Phi, rốt cuộc ông ấy có phải là ba của cháu không, vân có thể mong đợi.”

Lúc này, sắc mặt của Giang Nghĩa trầm xuống, nói ra một câu khiến Bạch Dương và Nhậm Chỉ Lan rất khinh ngạc.

“Chỉ sợ chữa khỏi cho Hà Kiện rồi cũng không thuận lợi gặp được chính chủ như vậy.

Nhậm Chỉ Lan cau mày hỏi: “Ý cháu là gì?”

Giang Nghĩa thở dài và giải thích: “Hôm nay cháu khám bệnh cho Hà Kiện, phát hiện ra bệnh của anh ta rất đặc biệt, không phải là do trời sinh, mà là do người gây ra.

“Sao lại cho rằng như vậy?”