Chương 1578
‘Giang Hàn Phi khẽ nhíu mày: “Cậu học cái thói nói nửa chừng từ khi nào vậy? Lại cái gì?”
“Chủ tịch, tôi cũng không biết đó có phải là phán đoán sai của tôi hay không. Vị bác sĩ này lại có thể khám ra được bệnh tình thực sự của Hà Kiện.”
“Cái gì?”
Giang Hàn Phi khá kinh ngạc: “Bác sĩ đó nói thế nào?”
Lưu Cảnh Minh thuật lại kết quả chẩn đoán của Giang Nghĩa một lượt.
Giang Hàn Phi nghe xong, khóe miệng hơi nhếch lên: “Được đấy, vị bác sĩ này có chút trình độ, nói rất sát với tình hình rồi.”
Lưu Cảnh Minh lo lăng, nói: “Vấn đề là anh ta hình như đã nhìn ra được chuyện thuốc”.
Hiện trường lập tức yên tĩnh.
Thuốc, đã bị nhìn ra rồi?
Nếu đúng như vậy thì không dễ xử lý rồi.
Giang Hàn Phi nói: “Cũng không chắc, có thể anh ta chỉ là đoán mà thôi. Hơn nữa, nếu anh ta thực sự nhìn ra chuyện thuốc, chúng ta cũng có thể lợi dụng anh ta để chữa bệnh cho tôi trước, sau đó giết người diệt khẩu, không chậm trễ. Vấn đề là anh ta thực sự có năng lực trị khỏi căn bệnh này sao?”
Lưu Cảnh Minh nói: “Trước khi rời đi, bác sĩ đó đã kê đơn thuốc, nói rằng thuốc có thể kiềm chế bệnh tình. Tôi cho Hà Kiện uống thuốc theo đơn thuốc của anh ta.”
“Kết quả thế nào?”
“Giống như những gì bác sĩ đó nói, quả thực kiềm chế được, mặc dù không hoàn toàn nhưng đủ để khiến người ta cảm thấy kinh ngạc vui mừng.”
“Không tồi, không tôi.” Giang Hàn Phi vô võ tay: “Có thể khiến bệnh tình được khống chế trong tình huống lượng thông tin thiếu hụt như vậy, y thuật của người này quả thực cao siêu. Nếu chúng ta cung cấp lượng thông tin nhiều hơn cho anh ta, nói không chừng có thể trị khỏi bệnh của tôi thật”
Giang Hàn Phi hỏi: “Người này từ đâu tới?
Học ở nơi nào ra? Sao trước đây lại chưa từng tới?”
Lưu Cảnh Minh nói: “Nghe nói anh ta đến từ khu Giang Nam. Anh ta là đệ tử sau cùng của ông lão Tân của y quán nhân trị, vừa mới đến thủ đô gần đây.
“Lại là khu Giang Nam?”
Vẻ mặt Giang Hàn Phi không vui, lần trước ông đặt hết hy vọng vào cha con nhà họ Thạch khu Giang Nam, kết quả thì sao? Hại mình suýt chút nữa bị bại lộ.
Cặp cha con đó, quả thực là đáng giết.
Kể từ đó, Giang Hàn Phi không có chút ấn tượng tốt nào với khu Giang Nam.
Thật sự không ngờ rằng lần này người có thể chữa trị căn bệnh cứng đầu này của ông lại là người đến từ khu Giang Nam.
Quả là một địa phương thần kỳ.
Ông tò mò hỏi: “Bác sĩ kia tên là gì?”
Đây chỉ là thuận miệng hỏi.
Trên thực tế, nhiều năm như vậy, Giang Hàn Phi không biết đã từng gặp bao nhiêu bác sĩ, bác sĩ nổi tiếng cũng không ít, nhưng người có thể giúp ông và khiến ông nhớ đến quả thực là rất hiếm.