Chương 1589
Giang Nghĩa cũng không phải kẻ ngu, anh đoán ra được suy nghĩ của Thường Hướng Đông, nên xua tay từ chối: “Không uống nữa.
“Không uống?” Thường Hướng Đông thu lại ly rượu, cười nói: “Ai ui, mới uống được chút mà đã dừng rồi sao? Tửu lượng của cậu Giang cũng không tốt lắm nhỉ?”
Có người hùa theo: “Thân là đàn ông, sao lại không biết uống rượu?”
“Sau này chúng ta ra ngoài đàm phán kinh doanh cho Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, một ly rượu cũng không uống được thì còn nói chuyện gì nữa?”
“Chủ tịch bệnh nặng còn uống được bốn năm ly, cậu chủ còn trai tráng mà chỉ uống có một ly, chậc chậc, đúng là làm người ta không thể tin nổi.”
“Giao Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cho một người như vậy có thật sự thích hợp không?”
Những nhân viên cũ bắt đầu chửi gà mắng chó, ngoài mặt nói chuyện rượu chè, nhưng thực ra là đang không băng lòng với việc Giang Nghĩa sẽ thành người kế vị.
Đương nhiên sẽ không giữ được bình tĩnh mà nói thẳng ra.
Bầu không khí trở nên khó xử.
Lúc này, Lưu Cảnh Minh mới đứng dậy, nổi giận nói: “Đang làm cái gì vậy? Phản rồi à? Lệnh của chủ tịch, các người dám nghỉ ngờ? Cậu Giang không uống được rượu thì không uống, thế thì làm sao? Phạm pháp ào Mọi người đều mất bình tĩnh.
Uy danh của Lưu Cảnh Minh vẫn còn đó, anh ta vừa nói xong, không người nào dám ho he gì thêm.
Nhưng điều này lại càng khiến Giang Nghĩa bị bẽ mặt.
Rõ ràng người kế vị là Giang Nghĩa mà lại bị người ta nói chẳng ra gì, còn Lưu Cảnh Minh vừa ra mặt, đã có thể khuất phục được mọi người, nhìn qua là biết Lưu Cảnh Minh được lòng người hơn.
Đúng là quá bẽ mặt.
Thường Hướng Đông mỉm cười, đã đạt được mục đích.
Vì vậy, anh ta nói mỉa một câu: “Nếu cậu Giang của chúng ta không uống được thì tôi đây cũng không ép nữa.
Anh ta chuẩn bị quay người bước đi, thì Giang Nghĩa lại bất ngờ ngăn lại: “Trưởng phòng Thường, chờ đã.”
“Hả? Cậu Giang có chuyện gì sao?”
Giang Nghĩa cười nói: “Có vẻ vừa rồi anh hiểu lầm ý tôi rồi, tôi nói không uống, không phải thật sự không uống, ý của tôi là không uống ly rượu này của anh.
Thường Hướng Đông sửng sốt nói: “Ý cậu là sao?”
“Ý tôi là nồng độ của rượu anh đang uống quá thấp, chỉ xứng là trò tiêu khiển cho phụ nữ, đàn ông chúng ta uống loại rượu này, có phải không thích hợp không?”
(eo Thường Hướng Đông đỏ bừng mặt.
Rượu trong tay anh ta ít nhiều cũng phải 50 độ, không tính là cao nhưng chắc chắn không phải rượu nồng độ thấp, Loại rượu này sao có thể để phụ nữ uống được?
Nhưng Giang Nghĩa cố ý nói vậy là để ép Thường Hướng Đông vào con đường chết.
Vừa nãy anh ta còn hùng hổ đến dồn ép người khác, kết quả lại uống loại rượu có nồng độ thấp? Không đáng mặt đàn ông.
Quả nhiên, Thường Hướng Đông đã trúng kế.
Anh ta cười chế nhạo: “Đây là tự cậu tìm đến! Được thôi, đổi thành rượu Red Star 65 độ.”