Cái này không nhìn không sao, vừa nhìn xuống, cả người đều nhanh cứng ngắc.
Ngồi trong phòng khách kia, không phải là người đàn ông mà cô ta ngày nhớ đêm mong sao?
Mấy ngày nay, Triệu Dung thường nhớ lại những chuyện xảy ra với Giang Nghĩa trên máy bay, lúc nào cũng ở một mình, lén lấy danh thiếp của Giang Nghĩa ra.
Cô ta có rất nhiều lần muốn gọi qua số điện thoại trên danh thiếp, nhưng lần nào cũng khựng lại.
Một cô gái, làm sao có thể chủ động gọi điện thoại cho chàng trai chứ?
Quá dè dặt.
Nhưng càng không thể gọi, lại càng thêm nhớ nhung.
Cô ta sắp phát điên rồi.
Ai ngờ, hôm nay ở Dream Network, Triệu Dung lại may mắn gặp lại Giang Nghĩa, xem ra đây chính là duyên phận!
Không đúng.
Triệu Dung bỗng nhiên nghĩ đến, vừa rồi Kha Văn Thông nói muốn cho cô ta một món quà, món quà này vấn là một người.
Chẳng lẽ nói – – chuyện Triệu Dung thích Giang Nghĩa, đã huyên náo đến mức mọi người đều biết?
Không đến mức đó chứ?
Ngoại trừ chị Laura, những người khác đều không biết sự tồn tại của Giang Nghĩa, cho dù là anh ruột Triệu Hải Nhân, cô ta vân luôn giấu diếm.
Vậy Kha Văn Thông làm sao biết được tâm tư của con gái?
Đang lúc nghỉ hoặc, chỉ thấy Kha Văn Thông đứng dậy, cười nói: “Cô Triệu, không dối gạt cô, vị bên trong kia chính là đại biểu của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, đến đưa bản kế hoạch dự án cho công ty chúng tôi. Cô Triệu, bây giờ tôi sẽ cho cô Xem một vở kịch hay!”
Nói xong, ông ta chủ động đi vào phòng khách.
Lúc này Giang Nghĩa đang kiên nhãn uống trà chờ đợi, anh đã sớm dự liệu được điểm này.
Mấy lần ba lượt bị từ chối bản thảo, sẽ bị chủ nhà lạnh nhạt cũng là chuyện bình thường, vốn tưởng rằng còn phải đợi một hai giờ, không nghĩ tới mới qua hơn nửa giờ đã có người tới.
Xem như vẫn nhanh đấy.
“Ây dô, vị này chính là đại biểu khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, Giang Nghĩa phải không? Xin chào, tôi là ông chủ của Dream Network, Kha Văn Thông.
“Ông chủ Kha, xin chào.”
Hai người bắt tay, rồi môi người ngồi xuống.
Kha Văn Thông nói: “Kế hoạch của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc mấy cậu đã bị chúng tôi trả lại nhiều lần, nói thật, tôi đối với thực lực của mấy cậu thật sự vẫn chưa tin tưởng.”
Giang Nghĩa khẽ mỉm cười, đem bản kế hoạch mới đưa qua: “Lần này, cam đoan sẽ không để cho ông thất vọng.”
“Ồ, nắm chắc như vậy sao? Vậy tôi lại thất vọng thì làm sao bây giờ?”