Chiến Thần Tu La

Chương 1623





CHƯƠNG 1628

“Không phải, anh lấy tiền từ đâu ra vậy?”

Miêu Đồng hỏi.

Giang Nghĩa dùng thái độ bất cần đời nói ra lời nói khiến người khác phải đánh anh: “Bởi vì ba của tôi là chủ tịch khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, mỗi tháng tôi đều có một số tiền tiêu vặt tiêu mãi không hết, mười lăm tỷ đối với tôi mà nói không thành vấn đề, ai bảo tôi là con ông cháu cha cơ chứ?”

Miêu Đồng nghe thấy mà chỉ biết dở khóc dở cười.

Đây chính là nguyên nhân mà tại sao mọi người đều căm hận phú nhị đại, nhưng mọi người lại ao ước được làm phú nhị đại?

Không cần phải làm việc mà trên trời cũng rớt xuống một khoản tiền to lớn, đập vào làm bạn phải choáng váng.

Quả thật thân là con trai của Giang Hàn Phi, Giang Nghĩa còn có thể thiếu tiền được à?

Nhưng trên thực tế Giang Hàn Phi không hề cho Giang Nghĩa dù là một đồng, mười lăm tỷ này đều là tiền của Giang Nghĩa.

Sở hữu hai ngọn núi vàng là khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng và giải trí Ức Châu, Giang Nghĩa chưa từng thiếu tiền.

Chỉ là anh nói tiên này là của Giang Hàn Phi cho anh thì sẽ hợp tình hợp lý hơn, cũng sẽ không để lộ quá nhiều bí mật của anh.

Miêu Đông lại hỏi: “Vậy tại sao anh lại giúp tôi?”

Giang Nghĩa nhún vai: “Dĩ nhiên tôi giúp cô là có mục đích, không thể nào giúp cô không công.”

Hai mắt Miêu Đồng chớp chớp, mím mím môi, dường như là đưa ra quyết định rất lớn, đỏ mặt nói: “Được, tôi đồng ý lấy thân báo đáp.’ “Phụt”’ Giang Nghĩa vừa mới uống một ngụm cà phê lập tức phun ra hết sạch.

Lấy thân báo đáp cái quái gì chứ.

Cô bé này đúng là đơn thuần mà.

Giang Nghĩa vừa lau miệng vừa lúng túng nói: “Không phải đâu, tôi không có ý này, giúp đỡ cô không có ý là muốn cô lấy thân báo đáp, bây giờ tôi đối với cô không hề có chút hứng thú nào, mong cô đừng hiểu lầm.

Con gái ghét nghe nhất là cái gì?

Không phải là không thèm khát thân thể cô, mà là không có hứng thú với cô, cầu nói đó mang ý nghĩa bạn đã thiếu đi sự quyến rũ mà phụ nữ nên có.

Miêu Đồng tức giận nói: “Anh có ý gì chứ?

Chê tôi không xứng với anh à? Anh nhìn cho thật kỹ đi, gương mặt của Miêu Đồng này không đẹp ư, còn có vóc người này nữa, nói thế nào thì tôi cũng là cúp D, có biết bao nhiêu người đàn ông nhìn tôi mà phải ch ảy nước bọt, anh đã được tiện nghỉ mà còn khoe mẽ. Haha, anh mê tôi, tôi cũng chả có thèm anh.”

Như vô tình hay cố ý, Giang Nghĩa liếc nhìn ngực của Miêu Đồng.

Bởi vì bình thường Miêu Đồng hay mặc những bộ quần áo rộng rãi, cho nên căn bản nhìn không ra kích thước.

“Thật sự là cúp D?”

“Nói nhảm à, đương nhiên là có rồi.” Miêu Đồng cố ý ưỡn ngực: “Anh nhìn lại cho rõ đi, có phải là tôi không nói dối không?”

Lời này vừa mới nói ra khỏi miệng, cô ta liền ý thức được nó không thích hợp.