Chiến Thần Tu La

Chương 1834



Ma Kết thở dài, nói: “Mục tiêu đời này của em là đánh bại anh, nhưng không phải đánh bại anh toàn thanh rỉ sét. Thống soái, em không biết anh vì chuyện gì mà sinh ra do dự, em chỉ hy vọng anh có thể nhanh chóng thoát khỏi trạng thái này.”

“Bởi vì anh của bây giờ thật sự sa sút rồi! Anh làm em thất vọng quá.

Nói xong, Ma Kết xoay người thì muốn rời đi.

“Đợi đã. Giang Nghĩa đứng dậy.

Ma Kết nói: “Em nói rồi, anh của bây giờ không phải đối thủ của em, anh cần gì...

Lời còn chưa nói xong, Giang Nghĩa trong nháy mắt đã tới đằng sau Ma Kết, tốc độ đó nhanh tới mức ngay cả mắt cũng không theo kịp.

Advertisement

Giang Nghĩa không gì là không thể đó hình như đã quay lại.

“Là như này sao?”

“Như vậy thì đúng rồi, như này mới có chút ý nghĩa.

“Đây mới là chiến thần Tu La em muốn đánh bại!”

Ma Kết không vì sự thức tỉnh của Giang Nghĩa mà rén, ngược lại trở nên phấn khích hơn, anh ta rèn luyện một đời, chính vì muốn đánh bại Giang Nghĩa như này.

Advertisement



“Tới đi, đánh đi, để em thấy lại lực lượng của chiến thần Tu La thật sự!”

Ma Kết đẩy lực lượng lên cấp mười.

Lực lượng đỉnh phong cấp mười, đây là lực lượng Ma Kết trước kia chưa từng sử dụng, cũng chỉ có Giang Nghĩa mới xứng để anh ta sử dụng toàn bộ.

Âm!!

Một quyền này, kinh thiên động địa.

Ma Kết điên cuồng đánh về phía đầu của Giang Nghĩa, muốn một quyền đánh bay Giang Nghĩa.

Tuy nhiên...

Nắm đấm của anh ta căn bản không chạm được vào Giang Nghĩa, ở trên không bị một bàn tay lớn có lực cản lại.

Là Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa nhìn như tung một quyền bình thường, tốc độ, lực lượng, độ chính xác không thể so bì đã hoàn toàn chặn được lực lượng đỉnh phong cấp mười của Ma Kết.

Ma Kết đầu tiên là sững người, sau đó nở nụ cười điên cuồng.

“Đúng đúng đúng, em là muốn loại cảm giác này”

“Đây chính là chiến thần Tu La thần cản giết thần, phật cản giết phật ở biên giới phía Tây năm đó, người đàn ông tới từ địa ngục.

“Em rất hoài niệm anh như này!”

“Thống soái!!!

Ma Kết đã giết tới điên cuồng, hai mắt đỏ ngầu, hai tay điên cuồng tung quyền.

Nếu là người bình thường, trong giây lát thì sẽ bị xé tan, cho dù là những cao thủ ở tầng mười, dưới loại mật độ này cũng tuyệt đối không vượt qua được năm giây.

Nhưng mật độ mạnh như này, Giang Nghĩa vẫm thong dong di chuyển, tự do tiếp chiêu.

“Thực lực của cậu, xứng với cái danh cường giả!”

Đây chính là đánh giá Giang Nghĩa dành cho Ma Kết.



Tuy nhiên cũng chỉ là cường giả mà thôi, Giang Nghĩa sớm đã siêu thoát người phàm trần.



“Thua... cho tôi!”



Nói ra một chữ cuối cùng, Giang Nghĩa chặt′ một thủ đao vào sống lưng của Ma Kết, trong nháy mắt, cả người Ma Kết bay ra.



Đập mạnh xuống đất.



Cũng không bò dậy được nữa.



Ma Kết siết chặt nắm đấm, rồi từ từ buông lỏng.



Anh ta cười rồi nói: “Thống soái, anh cuối cùng cũng tìm lại chính mình rồi.



Giang Nghĩa thở dài một hơi, nhìn Ma Kết nằm bò trên đất nói: “Cảm ơn cậu, khiến lòng do dự không quyết của tôi lần nữa kiên định tiếp.”



Anh đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: "Cố gắng tập luyện, lần sau có chuyện, tôi vẫn sẽ đến tìm cậu hỏi.”



Ma Kết nghe mà cười ha hả.



Đời này có thể làm đối thủ của Giang Nghĩa, thật sự là một loại hạnh phúc.



“Thống soái như này mới là thống soái mà em biết, mới là cường giả tuyệt đối đó.



Cửa từ từ đóng lại.



Giang Nghĩa giống như những gì anh nói, không dùng tới 1 tiếng thì đã giải quyết mọi vấn đề.