Chương 1995
Anh ta hơi mỉm cười, nói: “Anh không biết khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng là một chi nhánh của Giang Sơn Ấn à? Hoặc có thể nói khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng là động lực bên trong của Giang Sơn Ấn.”
Đỉnh Phong Thành đần ra.
Thật ra, trước khi tập đoàn Hoa Thượng tiến vào quận Giang Nam, công ty lớn mạnh nhất chính là khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.
Nhưng kỳ lạ là sau khi tập đoàn Hoa Thượng tiến vào, mở rộng trên quy mô lớn, ngang nhiên chiếm dụng phân khúc, nhưng khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng lại chẳng làm gì, chỉ yên lặng giữ vững địa bàn.
Ai cũng tưởng khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng không có lý tưởng, tách biệt với thế giới.
Ai mà ngờ, dã tâm của khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng không hề nhỏ, vậy mà lại là “động lực” bên trong Giang Sơn Ấn.
Thế này là có trò hay để xem rồi.
Đinh Phong Thành nuốt nước bọt, nói: “Cái – kia… Hôm nay tôi đến đây là để…”
Anh ta còn chưa nói xong, Tôn Tại Ngôn lập tức nói: “Tôi đồng ý.”
Đồng ý?
Đồng ý cái gì?
Vẻ mặt Đinh Phong Thành ngơ ngác, anh †a còn chưa kịp nói gì, sao đối phương đã đồng ý rồi?
Lại nghe thấy Tôn Tại Ngôn nói: “Hiện tại nhà họ Đỉnh của hai người đang bị tập đoàn Hoa Thượng nhắm đến, bọn họ còn truyền lời là muốn tiêu diệt hoàn toàn nhà họ Đinh. Nhà họ Đinh không có chỗ để di, bây giờ đến gia nhập vào Giang Sơn Ấn, không phải là chút chuyện này thôi sao?’ Đỉnh Phong Thành giơ ngón tay cái lên, không hổ là tổng giám đốc, liếc mắt đã nhìn ra vấn đề.
Anh ta hỏi: “Vậy sao anh lại đồng ý dễ dàng vậy?”
“Bởi vì tôi cần.”
“Cần?”
“Không sai, không giấu gì anh, Giang Sơn Ấn muốn khai chiến toàn diện với tập đoàn Hoa Thượng, cần một ngòi nổ. Nhà họ Đinh chẳng phải đã có sẵn ngòi nổ rồi sao?”
Đỉnh Thành Phong nổi da gà, trong lòng cảm thấy lo lắng, mấy công ty lớn này đúng là lắm mưu thật.
Nhà họ Đinh trở thành ngòi nổ, vậy rất có khả năng sau này sẽ trở thành bia đỡ đạn, như vậy thật sự ổn sao?
Tôn Tại Ngôn đoán được ý nghĩ của anh †a, nói: “Yên tâm, tôi không để nhà họ Đinh làm bia đỡ đạn đâu, mà sẽ là một thanh kiếm sắc bén của Giang Sơn Ấn.”
Đỉnh Thành Phong lau mồ hôi lạnh, suy nghĩ trong lòng mình, đối phương đều đoán được à?
Lợi hại quá vậy.
“Vậy cảm ơn tổng giám đốc Tôn”
“Đừng khách sáo.’ Tôn Tại Ngôn nói: ‘Tôi còn chút chuyện muốn nói với anh Giang, gia chủ Đinh, mời anh ra ngoài trước một lúc.
“Hả?”
Đỉnh Phong Thành ngẩn ra, sao thế, có chuyện gì mà chỉ nói được với Giang Nghĩa, không thể nói với anh ta?
Nếu người ta đã yêu cầu vậy rồi, anh ta cũng không tiện phản đối, chỉ đành tạm thời đi theo thư kí rời khỏi văn phòng.
Chờ anh ta rời đi, cửa văn phòng đóng lại.