Chiến Thần Tu La

Chương 2005



Chương 2005

Chỉ có thể nói, tóc dài não ngắn, đúng là cạn lời.

Giang Nghĩa cũng không so đo với bà ấy, tình huống bây giờ chính là điều mà kẻ địch muốn nhìn thấy, mà điều anh muốn làm lúc này chính là phá vỡ tình huống này.

Hiện giờ, gân mạch của Nguyên Bình Phàm đã khôi phục.

Nhưng đó chỉ là tạm thời.

Nếu chưa loại bỏ được luồng khí kia thì ông ấy không cách nào bình phục lại.

Hơn nữa lúc này, Nguyễn Bình Phàm chỉ hít vào mà không thở ra được, tựa như một quả bóng bay bị bơm hơi liên tục, nếu vân không được xì hơi thì sẽ ra sao?

Kết quả chỉ có một: Nổ tung.

Theo tính toán của Giang Nghĩa, kiểu “bơm hơi” như thế này, không đến nửa giờ, Nguyên Bình Phàm sẽ phát nổ.

Nhất định phải nhanh lên thôi!

Thời gian càng gấp rút càng phải xử lý cẩn thận, tuyệt đối không được làm ẩu vì thời gian eo hẹp, như vậy sẽ chỉ làm mọi chuyện rối thêm, hỏng hết cả việc.

Nhưng chuyện này nói thì dễ hơn làm.

Tại sao nhiều người lại thấy căng thẳng, làm hỏng việc ngay giây phút quan trọng?

Chính là vì tố chất tâm lý kém, không chịu được áp lực.

May mắn thay, Giang Nghĩa có một tâm trí vô cùng vững vàng.

Anh là một người lính đã từng chém giết quân địch trên chiến trường, là người đàn ông trải nhiều sự đời, từng thấy cái chết.

Thế nên hình ảnh trước mắt chưa đủ để làm cho anh sốc.

Giang Nghĩa hít sâu một hơi, giải quyết luồng khí trong cơ thể Nguyễn Bình Phàm như bình thường.

Ý tưởng ban đầu của anh là dùng khí của mình dẫn dắt khí trong cơ thể Nguyễn Bình Phàm ra ngoài thông qua đường miệng.

Chỉ cần luồng khí đó thoát ra là sẽ không còn vấn đề gì nữa.

Nào ngờ, luồng khí đó khủng khiếp hơn Giang Nghĩa nghĩ.

Mỗi lần Giang Nghĩa dẫn dắt những luồng khí này ra khỏi miệng ông ấy là lại gặp trở ngại, không thể dẫn khí ra được!

Lớn chuyện rồi!

Giang Nghĩa híp mắt nhìn đồng hồ đeo tay.

Không còn nhiều thời gian nữa.

Khí không những không ra mà còn đi vào cơ thể liên tục, với tình hình bây giờ chắc chắn ông ấy sẽ chết.

Phải làm sao để một người không thở nữa?

Không thể nào!

Trừ khi người đó đã chết, tắt thở thì sẽ trút khí ra, không hít thở nữa.

Nhưng người sống hoàn toàn không làm được điều đó.

Khoan đãi!