Chiến Thần Tu La

Chương 386: Không giữ lời hứa



Ngày hôm sau, Giang Nghĩa cùng với Đinh Thu Huyền đến tòa nhà văn phòng của nhà họ Đinh, chuẩn bị cùng nhau chứng kiến thời khắc dự án được ấn định.

Bước vào tòa nhà, không ngừng có người đi tới chúc mừng Đinh Thu Huyền.

Đinh Thu Huyền ngày hôm nay cuối cùng cũng trải nghiệm được cái gì gọi là “thành công”, đi đường nhận được mọi lời khen, ai nhìn thấy cũng sẽ khen năng lực của cô xuất sắc, ngay cả nơi khó như tiểu khu Đế Hào cũng có thể giải quyết được.

Chỉ là đoạn đường từ cửa tòa nhà tới phòng làm việc tuy ngắn nhưng cũng mất hơn 10 phút.

Trải qua con đường “chèo đèo lội suối”, Đinh Thu Huyền cuối cùng cũng đến phòng làm việc của mình, mệt mỏi để túi ở trên bàn làm việc, công việc của hôm nay còn chưa bắt đầu thì sắp gục rồi.

Giang Nghĩa cười rồi nói: “Em bây giờ là người nổi tiếng, ai nhìn thấy em cũng phải gọi một tiếng “Phó tổng Đinh.”

Đinh Thu Huyền lườm anh một cái: “Em sắp mệt chết rồi, anh còn cười nhạo em.”

Hai người đang nói chuyện phiếm thì có tiếng gõ cửa.

“Vào đi.”

Cửa đẩy ra, thư ký cầm một bản kế hoạch đi vào, đưa nó cho Đinh Thu Huyền.

“Phó tổng Đinh, đây là bản kế hoạch cải tạo tiểu khu Đế Hào mà chủ tịch chuẩn bị trong đêm, đồng thời liên quan tới chuyện khu quy hoạch nghĩa trang cũng được viết rõ ràng bên trong.”

“Được, tôi biết rồi.”

Thư ký xoay người rời đi.

Đinh Thu Huyền lắc lắc bản kế hoạch không tay, mắt hiện ý cười hỏi: “Anh định cảm ơn em như nào?”

Giang Nghĩa ho một tiếng, suy nghĩ một lát thì nói: “Không phải giả, tối nay làm một bàn đồ ăn tối phong phú cho em, em muốn ăn gì đều có thể đưa ra, như thế nào?”

Đinh Thu Huyền gật đầu rất hài lòng: “Ừm, như vậy còn tạm.”

Nói xong, cô mở bản kế hoạch ra, lật xem từng xem, mới đầu trên mặt còn nở nụ cười, nhưng càng xem càng thấy không đúng, thần sắc trên mặt cũng dần dần thay đổi.

Lông mày nhíu chặt, tốc độ lật trang cũng càng lúc càng nhanh, hô hấp trở nên dồn dập.

“Không đúng, không đúng, không đúng!”

“Sao lại như vậy?”

Nhìn thấy vẻ mặt của Đinh Thu Huyền, trong lòng Giang Nghĩa không tốt rồi.

Với cái tính nết đó của Đinh Trung, sao có thể thỏa mãn tâm nguyện của anh một cách dễ dàng như vậy chứ? Nếu không giở chút chiêu trò, Giang Nghĩa sẽ cảm thấy không bình thường.

Anh hỏi với vẻ bình tĩnh: “Xảy ra chuyện gì sao?”

Đinh Thu Huyền lập tức vỗ bản kế hoạch lên bàn, vừa lo vừa tức.

“Ông nội…”

“Ông ta muốn cải tạo tiểu khu Đế Hào thành một công viên thu phí!”

“Còn khu quy hoạch nghĩa trang, lại chuyển tới một chỗ rất khuất, môi trường rất tệ không nói, diện tích cũng rất nhỏ, phong thủy càng tệ.”

Ha ha, đây rõ ràng là không muốn lấy chỗ tốt cho Giang Nghĩa dùng.

Đinh Thu Huyền nghiến răng nói: “Hiếp người quá đáng! Rõ ràng đã nói rồi, nếu em có thể thương lượng được thì sẽ lấy tiểu khu Đế Hào làm khu quy hoạch nghĩa trang, đâu thể thay đổi tức thời như vậy được?!”

Giang Nghĩa mỉm cười lắc đầu.

Đâu phải ngày đầu tiên biết Đinh Trung, ông cụ đó bụng dạ còn hẹp hòi hơn cái mắt muỗi, có thể làm ra loại chuyện này không phải là chuyện rất bình thường hay sao? Về cơ bản không có gì đáng phải kinh ngạc.

Đinh Thu Huyền tức tội đập bàn: “Không được, em tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!”

Cũng không cho Giang Nghĩa thời gian nói chuyện, Đinh Thu Huyền cầm bản kế hoạch đi ra ngoài.

Công trạng mà cô ta vất vả đổi được, sao có thể bị người khác nói lấy thì lấy chứ?

Hơn nữa cô cũng ở trước mặt Giang Nghĩa đắc ý lâu như vậy, lúc này nếu không giải quyết được sự việc, há chẳng phải là sẽ khiến Giang Nghĩa xấu mặt hay sao?