Từ sau khi rời khỏi bờ sông, Giang Nghĩa bắt một chiếc taxi đến cửa của phòng khám nhà họ Tân, từ xe đã nhìn thấy một thứ gì đó được che bằng một tấm vải rất lớn màu đỏ.
Vừa đi vào phòng khám, Lâm Gia Vinh vui mừng lao tới.
“Giang thần y, cậu cuối cùng cũng tới rồi, tôi đã đợi rất lâu!”
Giang Nghĩa mỉm cười: “Ông Lâm, ông có thứ gì không thể để ở chỗ Tân Uẩn trước, cứ phải đưa tận tay cho tôi.”
Tân Uẩn khẽ lắc đầu: “Thứ này rất ghê gớm, không phải tùy tiện thì có thể có được.”
Vẻ mặt Giang Nghĩa mờ mịt, thấy dáng vẻ xuýt xoa mà bọn họ nói, cũng không biết cụ thể thứ đó là gì.
Lâm Gia Vinh dẫn anh ra ngoài, chỉ vào tấm vải màu đỏ.
“Mở ra cho Giang thần y xem!”
Thủ hạ lập tức đi tới kéo tấm vảo đỏ rất lớn đó ra, bên trong lộ ra một chiếc siêu xe màu đỏ rượu!
Siêu xe mui trần Ferrari!
Cửa xe có thể mở ra giống như cánh bướm, tổng thể mang hình chữ “S”, gầm xe siêu thấp.
Với lớp sơn cao cấp màu đỏ rượu, hơi thở quý tộc tỏa ra.
Cho dù người có không hiểu về xe đi nữa, nhìn thấy xe với tạo hình như này, cũng biết nó có giá trị không nhỏ, hàng tỷ? Hay hàng chục tỷ?
Thật ra trong nhà Giang Nghĩa đã có một chiếc Ferrari.
Có thêm một chiếc, trở về phải giải thích với vợ thế nào?
Hơn nữa chiếc ở nhà là chiếc hạng sang, bình thường dùng để đi lại khá là thoải mái; chiếc này khác biệt, là siêu xe điển hình, lái loại xe đua siêu cấp này, không thích hợp để ở nhà đi lại.
Lâm Gia Vinh nói: “Giang thần y, chiếc xe này là được thiết kế dựa trên chiếc Ferrari 458, sử dụng động cơ mới nhất, là một chiếc siêu xe được thiết kế riêng cho cậu, toàn thế giới chỉ có một chiếc này! Nó đã không thể dùng tiền để tính nữa, là một bảo vật vô giá thật sự.”
Giang Nghĩa ngại ngùng nói: “Ông Lâm, như này liệu có phải quá quý giá rồi không?”
“Không quý giá! Không hề quý giá!”
“Giang thần y, cậu đã cứu mạng của tôi, nếu tôi không lấy ra chút gì đó thì chẳng phải nói cái mạng này của tôi không đáng tiền hay sao?”
Ờm… logic này thật là không tồi.
Là đàn ông, đặc biệt là người đàn ông có kỹ thuật lái xe siêu đẳng như Giang Nghĩa, đâu thể không thích siêu xe siêu cấp chứ?
Thật ra Giang Nghĩa sớm đã muốn mua một chiếc để ở nhà, nhưng lại sợ sau khi về nhà không dễ giải thích, cho nên luôn nhịn không mua.
Chỉ cần là con người thì sẽ có sở thích, có điểm yếu.
Giang Nghĩa cho dù có vô dục vô cầu hơn nữa, ở sâu trong lòng cũng có thứ mình thích
Xe, siêu xe, đó chính là thứ Giang Nghĩa thích.
Lâm Gia Vinh thật ra không biết điểm này, cũng là đánh bậy đánh bạ mà trúng, theo ông ta thấy, chỉ cần là đàn ông, tặng siêu xe chắc chắn không sai.
Trên thực tế, ông ta cược đúng rồi.
Giang Nghĩa đưa tay sờ thân xe, anh thích không nỡ buông tay, trong mắt tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Chiến thần Tu La cũng là con người, nhìn thấy thứ mình thích cũng sẽ si mê.
Huống chi, chiếc xe này anh lấy cũng không bỏng tay.
“Giang thần y, mong cậu hãy nhận lấy!”
“Vậy… tôi cung kính không bằng tuân lệnh rồi.”
Giang Nghĩa vừa chuẩn bị ngồi vào ghế lái thử tính năng của xe như nào, kết quả nghe thấy một tràng âm thanh brừm brừm, một chiếc Lamborghini màu đen sẫm khác lái tới, đang dừng ở dối diện chiếc Ferrari!
Cát bụi bay lên, bao trùm đám người Lâm Gia Vinh, Giang Nghĩa ở trong, Lâm Gia Vinh hít phải đã ho không ngừng.
Ngay cả chiếc xe mới của Giang Nghĩa cũng phủ một lớp bụi.
Trong nháy mắt, chiếc xe mới biến thành “xe cũ”.
Lâm Gia Vinh mở miệng mắng to: “Tên khốn nào thế hả? Có biết lái xe không?!”