Người được gọi đến hai lần liên tiếp đều vô ích, điều này khiến Thiêu Hồ Tử tức điên người.
Thiêu Hồ Tử ở Long Dương Viên nhiều năm như vậy, chưa bao giờ ông ta cảm thấy bẽ mặt như hôm nay!
Giang Nghĩa lắc đầu cười gượng, nói với Giả Chiến: “Ông hiểu lầm rồi, tôi đến đây để mua thép, không phải vì nhắm vào ông mà cất công chạy tới tận đây."
Nghe vậy, Giả Chiến lúc này mới thờ phào nhẹ nhõm.
Giang Nghĩa nói tiếp: "Có điều… đại ca Giả à, Thiêu Hồ Tử muốn ông giúp ông ta dạy dỗ tôi một trận, ông định dạy dỗ như thế nào đây?"
Dạy dỗ Giang Nghĩa?
Cho dù có cho Giả Chiến ăn gan hùm, uống mật gấu, thậm chí cho ông ta một trăm lá gan thì ông ta cũng không dám làm như vậy.
Giả Chiến xua tay lia lịa: "Giang đại hiệp, ngài đừng có trêu tôi như vậy chứ, tôi làm sao mà có gan làm chuyện đó."
Giả Chiến đứng dậy, nói với đám đàn em của mình: "Các anh em, cùng với tôi dạy dỗ tên Thiêu Hồ Tử một bài học, giúp Giang đại hiệp trút giận!"
"Vâng!!!"
Người của Hồng Vụ Chiến Tuyến không dám đối phó với Giang Nghĩa, nhưng đối phó với đám người Thiêu Hồ Tử không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?
Tuy nhiên, Giang Nghĩa đã ngăn ông ta lại: "Không, tất cả các người đứng sang một bên đi, tôi sẽ tự xử lý cái tên Thiêu Hồ Tử này."
"Rõ."
Giả Chiến dẫn đàn em đứng sang một bên.
Lúc này, những người nhà họ Hoàng thì đứng ở bên trái, những người của Hồng Vụ Chiến Tuyến thì đứng bên phải, còn đứng ở giữa là người mạnh như quái vật-Giang Nghĩa, những thế lực này tập hợp lại với nhau thì không một ai trong Long Dương Viên dám đứng ra đối đầu.
Thiêu Hồ Tử hoàn toàn chết lặng.
Ông ta không thể đối phó với bất kỳ ai trong số này, chứ đừng nói đến việc bọn họ liên kết lại với nhau.
Làm thế nào đây?
Thiêu Hồ Tử nhìn Răng Hổ, ông ta quát lên: "Mau nghĩ cách đi!"
Răng Hổ giống như sắp khóc đến nơi vậy, bất lực nói: "Đại ca, anh cũng thấy tình hình trước mắt như thế nào mà, anh muốn tôi tìm cách gì đây?"
Sau khi suy nghĩ một lát, Răng Hổ lại lên tiếng: "Chuyện đến nước này rồi, đại ca, bây giờ chỉ có thể tìm đến bọn họ thôi."
"Bọn họ?"
"Vân Dương!"
Khi hai chữ này được thốt ra, ngay cả Thiêu Hồ Tử cũng phải sửng sốt.
Vân Dương-tổ chức ngầm lớn nhất ở Long Dương Viên, người cầm đầu của bọn họ là Hùng Hạt Tử, sức chiến đấu cực kì mạnh, mạnh hơn cả Quỷ Nam một bậc.
Nếu như Vân Dương ra mặt, ông ta tin có thể dễ dàng xử lý những người này.
Vấn đề là… muốn mời Vân Dương ra tay thì phải chi ra rất nhiều tiền.
E là phải dâng ra hết tất cả số tiền ngốn được lần này.
Răng Hổ sốt ruột nói: "Đại ca, đừng do dự, chuyện đến nước này rồi, chúng ta chỉ có thể gọi người của Vân Dương đến giúp thôi, cho dù có tốn tiền thì cũng phải cắn răng mà chịu."
Không còn lựa chọn nào khác.
Thiêu Hồ Tử thở dài một hơi: "Được, tôi nghe theo cậu, gọi điện thoại cho Hùng Hạt Tử đi."
Răng Hổ ngay lập tức liên lạc với đối phương.
Sau một hồi thương lượng, Răng Hổ gật đầu: "Không có vấn đề gì, người của Vân Dương sẽ ngay lập tức đến đây, Hùng Hạt Tử sẽ đích thân dẫn người tới!"
Thiêu Hồ Tử mỉm cười.
Ông ta châm một điếu thuốc, vẻ mặt lại trở nên bình tĩnh.
"Giang Nghĩa, cậu tưởng rằng có người nhà họ Hoàng với đám người Hồng Vụ Chiến Tuyến này chống lưng là ngon lắm sao?"
"Nói cho cậu biết, hai thế lực này cũng chỉ là thứ rác rưởi bỏ đi mà thôi."
"Ở Long Dương Viên này, cậu có biết thế lực nào mạnh nhất không?"
Giang Nghĩa mỉm cười: "Thế lực nào?"
Thiêu Hồ Tử ngẩng đầu lên, khóe miệng nhếch lên vô cùng đắc ý: "Nói ra sợ doạ cậu són ra quần đấy, thế lực mạnh nhất ở Long Dương Viên chính là Vân Dương! Toàn bộ Long Dương Viên đều nằm trong tay Vân Dương, đại ca của bọn họ là Hùng Hạt Tử, thực lực còn mạnh hơn cả Quỷ Nam.”
"Tôi đã liên hệ với người của Vân Dương."
"Đợi một lát nữa Hùng Hạt Tử sẽ đích thân dẫn người đến."
"Giang Nghĩa, bây giờ cậu có hối hận cũng đã muộn rồi, hôm nay, tôi nhất định phải khiến cậu chết không có chỗ chôn!"
Cùng lúc này, ông ta nhìn về phía Đinh Thu Huyền, liếm liếm môi.
"Có điều… cậu cứ yên tâm, người phụ nữ của cậu, tôi sẽ giúp cậu chăm sóc thật tốt, hahahaha."