Tân Uẩn mờ mịt, những người bắt cóc Tân Tử Dân sao có thể tặng cho ông ta xe chứ? Đùa kiểu gì thế?
Giang Nghĩa đi tới nói: “Nhất thời cũng không nói rõ được, lên xe trước đi, chúng ta nói khi trên đường.”
Mấy người trước sau lên xe, Giang Nghĩa khởi động xe, địa điểm khóa chặt KTV do Thủy Vân Thiên vận hành.
Trên đường, Tân Tử Dân nói một lượt mục đích ông ta đến Nam Thành và tại sao lại dính dáng quan hệ với những người của Sơn Tiêu kia cho Tân Uẩn, sau khi nghe hết lời kể của Tân Tử Dân, Tân Uẩn cũng sợ hãi.
Nếu không có Giang Nghĩa, sợ rằng không chỉ là Tân Uẩn, ngay cả bản thân cô ta cũng bỏ mạng ở Nam Thành.
Nơi này, nhìn thì phồn hoa, trên thực tế đâu đâu cũng ẩn giấu bẫy ngầm, chỉ hơi không chú ý thì sẽ sa vào vũng bùn, giống như nhà hàng chém khách như vừa rồi.
Đương nhiên, đó chỉ là một góc của núi băng, tội ác dưới sự phồn hoa ở Nam Thành, khủng khiếp hơn nhiều.
Nửa tiếng sau, chiếc xe dừng lại, ba người trước sau xuống xe.
KTV Tụ Tinh.
Đây là KTV vận hành dưới tên của Thủy Vân Thiên ở Nam Thành, là KTV cao cấp nhất, người tiêu xài ở đây, không giàu thì quý.
Người bình thường ngay cả quyền đi vào hát, cắn hạt dưa cũng không có.
Ba người Giang Nghĩa vừa đến cửa thì bị bảo vệ cản lại.
“Mời đưa ra thẻ VIP.”
“Đây.” Tân Tử Dân lấy ra thẻ VIP có được từ chỗ Sơn Tiêu trước đó.
Qua xác nhận của bảo vệ, thẻ VIP là thật, hơn nữa có thể cho nhiều nhất cùng lúc năm người đi vào.
Vì vậy, ba người Giang Nghĩa, Tân Tử Dân, Tân Uẩn thuận lợi đi vào KTV Tụ Tinh.
Dựa theo thông tin mà Tân Tử Dân có được, sẩm tối hôm nay sẽ tiến hành một buổi đấu giá ngầm ở đây, vật phẩm đấu giá đều có giá trị liên thành.
Trước khi buổi đấu giá bắt đầu, bọn họ giống như khách hàng bình thường, được sắp xếp vào một phòng tiêu chuẩn.
Đồ ăn vặt, nước ngọt tặng free, muốn hát thì hát.
Tân Uẩn nhìn không gian xung quanh: “Nơi này cũng không có gì khác biệt so với KTV thông thường, ngoại trừ trang trí xa hoa một chút. Tôi cũng không nhìn thấy tồn tại của buổi đấu giá gì cả, đến lúc đó làm sao vào buổi đấu giá được?”
Liên quan đến điểm này, Tân Tử Dân cũng không hiểu.
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa 2. Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ 3. Thanh Xuân Vội Vã - Ta Đã Cuồng Nhiệt 4. Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp =====================================
“Thủy Vân Thiên là thế lực ngầm lớn nhất ở Nam Thành, các thế lực khác trải khắp cả Nam Thành, không thể xem thường.”
“Địa điểm đấu giá mỗi lần đều sẽ khác nhau, lần này đặt tại KTV Tụ Tinh, nhất định có dụng ý của bọn họ.”
“Còn làm sao vào được buổi đấu giá thì phải nhìn thấy lúc đó ban tổ chức muốn sắp xếp như nào.”
Tân Tử Dân đang nói vậy, bỗng nhiên cửa phòng bao bị người khác mở ra, chỉ thấy một nam một nữ đứng ở cửa phòng bao.
Oan gia ngõ hẹp.
Người đến vậy mà là Thạch Văn Bỉnh của Y Dược Xã của khu Giang Nam!
Từ sau hội giao lưu y học lần trước, nhà họ Thạch và nhà họ Tân cũng không có qua lại, không ngờ vậy mà sẽ gặp lại ở Nam Thành.
Trên mặt Thạch Văn Bỉnh kèm theo nụ cười, nhưng trong ánh mắt lại toát ra một sự tà ác.
Trong lòng anh ta ôm một người phụ nữ tóc xoăn sóng nhuộm màu vàng, dáng cao, người mảnh khảnh, nhìn thoáng qua là loại vưu vật mà đàn ông yêu thích.
Thạch Văn Bỉnh mở miệng nói trước: “Vừa rồi ở đại sảnh thì cảm thấy quen mắt, không ngờ thật sự là các người. Người của nhà họ Tân cũng có hứng thú với buổi đấu lần này sao?”
Tân Tử Dân lườm anh ta, căn bản không muốn quan tâm.
Thạch Văn Bỉnh không hề để bụng, nói cứ như kiểu thân thiết lắm: “Đúng rồi, quên giới thiệu cho các người, người bên cạnh tôi chính là bạn gái mới của tôi – Scarlett.”