Chiến Thần Tu La

Chương 58



CHƯƠNG 58

Những người ngồi ở đây nhìn Giang Nghĩa giống như là nhìn nhận một kẻ đần, mới bước vào liền uống rượu mạnh như vậy, chắc chắn một lát nữa sẽ say bất tỉnh nhân sự.

Một mình anh, làm sao có thể uống thắng được bảy tám người ở đây?

Chứ đừng nói chi là Lê Hùng Phong nổi tiếng ngàn chén không say.

Lê Hùng Phong âm thầm cười trộm, xem ra cái tên Giang Nghĩa này đúng là một tên ngu ngốc, mắc câu rồi mà còn không biết. Chờ đó mà xem, tối nay tôi nhất định phải chơi vợ của anh, ha ha…

Anh ta nghĩ đi nghĩ lại, đôi mắt không tự chủ được mà liếc trộm về phía cặp đùi trắng nõn của Đinh Thu Huyền, càng nhìn, trong lòng càng ngứa ngáy, hận không thể lập tức nhào tới thưởng thức.

Anh ta nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng bình tĩnh, lúc đang chuẩn bị cho người khác tiếp rượu mời rượu, ai biết được Giang Nghĩa lại chủ động đứng lên.

Giang Nghĩa rót một ly, nói với người đàn ông vừa mới mời rượu mình: “Lúc nãy anh vừa mới mời tôi một ly, bây giờ tôi đáp lễ lại anh một ly, nào.”

Tất cả mọi người đều ngơ ngác, cái thằng này không phải là kẻ ngu đó chứ?

Lại còn chủ động nhảy vào trong bẫy?

Đinh Thu Huyền thì lòng nóng như lửa đốt, kể cả cô cũng nhìn ra được những người này không có ý tốt, rõ ràng là muốn chuốc say cô với Giang Nghĩa. Lẽ ra có thể không cần uống thì đừng uống, tốt nhất là tìm cơ hội chuồn đi.

Kết quả thì hay rồi, Giang Nghĩa lại chủ động uống rượu với người khác, đây không phải là kẻ ngốc à?

“Này…”

Đinh Thu Huyền âm thầm kéo ống tay áo của Giang Nghĩa, nhưng mà Giang Nghĩa lại “không hề hay biết”.

Người đàn ông ở đó liền nhanh chóng đứng dậy, uống thêm một ly với Giang Nghĩa, hai ly rượu rót vào trong bụng, người kia ăn uống nghỉ ngơi một chút, những người còn lại tiếp tục mời rượu.

“Tửu lượng của anh Giang Nghĩa đây tốt quá nhỉ, tôi mời anh một ly.”

“Được, cạn ly.”

Xoay hết cả vòng, Giang Nghĩa uống với mỗi người hai ly, tổng cộng đã uống mười sáu ly rượu trắng, nhưng mà trên mặt anh lại không có dấu hiệu gì.

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tự nhủ tửu lượng của người này đúng là không tồi.

Không chờ bọn họ kịp phản ứng, Giang Nghĩa lại rót đầy một ly, nói với bọn họ: “Rượu này thật là ngon, nào, tôi lại mời mọi người một ly nữa.”

Đám người nhanh chóng rót đầy, tiếp tục uống, bọn họ đều đang đợi Giang Nghĩa tự mình hại chết mình.

Đinh Thu Huyền thì gấp đến độ lòng bàn tay đầy mồ hôi.

“Giang Nghĩa, rốt cuộc là anh muốn làm cái gì?”

“Đừng có uống nữa mà.”

“Nếu như anh uống say, một lát nữa em nên làm sao đây?”

Giang Nghĩa căn bản không ý thức được nguy hiểm, cho dù Đinh Thu Huyền có khuyên anh thế nào thì anh vẫn ngồi đó uống đến sống chết với người ta.

Những người ngồi trong bàn rượu rất vui vẻ, hận không thể chuốc say Giang Nghĩa ngay lập tức.

Kết quả có hơi khác so với những gì bọn họ tưởng tượng, sau khi Giang Nghĩa nuốt xuống 20 ly rượu thì mặt không đỏ tim không nhanh, như thể không làm sao cả.

Đừng nói đến rượu, ngay cả nước lã cũng không thể uống nhiều như thế được đúng không?