Chiến Thần Tu La

Chương 680: Nội tình



Mạnh Văn nghiến răng nghiến lợi không đáp, trên mặt tỏ vẻ không phục nhưng cũng chẳng biết làm thế nào.

Lão hồ ly Dương Duy Khắc thấy Mạnh Văn như thế liền lập tức nhìn rõ sự tình. Vậy nên thái độ của ông ta đối Mạnh Văn lập tức lạnh nhạt hẳn đi, ngược lại quay sang khách khí nhiệt tình với La Phong.

Dương Duy Khắc là một thương nhân thuần tuý, ai trả tiền nhiều hơn thì ông ta theo người đó. Còn với người trả tiền ít hơn thì lập tức trở mặt không nhận người.

Ông ta cười rạng rỡ với La Phong: “Người anh em này, chúng ta ký hợp đồng thôi, từ nay về sau, câu lạc bộ Nguyên Thiên sẽ thuộc về Tẩm Mộng, cũng chúc mừng cậu nhậm chứ huấn luyện viên chính nha!”

Hội trường lập tức náo nhiệt hẳn lên.

Nhân viên rất nhanh đã chuẩn bị xong hợp đồng.

Dương Duy Khắc tiếp tục nói: “Cậu La, các cậu ký hợp đồng trước đi, sau đó cục thể thao sẽ phái người đến kiểm tra tư cách thu mua của mọi người. Thực ra đây chỉ là làm lấy lệ thôi, sau khi kiểm tra xong thì Nguyên Thiên sẽ thuộc về bên các cậu.”



La Phong vui mừng cầm bút lên bắt đầu kí hợp đồng.

Cứ nghĩ là không có vấn đề gì, ai ngờ Mạnh Văn ngồi ở phía đối diện lại cười haha.

Ông ta lại vắt chéo chân, tuỳ tiện châm một điếu thuốc, vừa hút vừa nói: “Ký đi, ký đi, có ký cũng vô dụng thôi. Mấy người không thể thu mua được Nguyên Thiên đâu.”

La Phong dừng bút nhìn Mạnh Văn: “Ông không được ăn nho thì chê nho xanh à? Sau khi ký hợp đồng xong, đợi kiểm tra hợp cách thì Nguyên Thiên sẽ là của công ty khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng rồi, liên quan gì tới ông. Nói thật, bây giờ ông có thể đi rồi, còn ở lại đây làm gì?”

Mạnh Văn nhả khói ra: “Tôi ở đây, đương nhiên là để lát nữa kí hợp đồng rồi.”

“Ông sao?” La Phong cười lạnh: “Ông chủ Dương đã quyết định bán câu lạc bộ cho Tẩm Mộng rồi, ông còn muốn thu mua á? Có khả năng sao?”

“Có thể chứ, vì mấy người không có tư cách thu mua.”

“Ông nói không có tư cách là không có tư cách sao?”

“Không phải tôi nói, là người của cục thể thao nói.”

La Phong quanh năm suốt tháng lặn lụn trong cái giới này, cũng biết phía sau có không ít trò dơ bẩn. nghe Mạnh Văn nói thế, anh ta lập tức cảm giác được có gì đó không đúng.

La Phong lạnh lùng nhìn Mạnh Văn: “Người tới kiểm tra có vấn đề sao?”

Mạnh Văn nhả khói phì phèo: “Ha, cậu dám nói người của tổng cục thể thao có vấn đề sao? Cậu đang vu khống đấy!”

Ông ta càng nói thế thì càng có vấn đề.

Bàn tay kí hợp đồng của La Phong run lên. Anh ta biết nước ở đây sâu tới chừng nào, nếu xảy ra chuyện thì bản hợp đồng này có kí cũng vô ích thôi.

Mạnh Văn lạnh lùng nói: “Đống tiền này á, phải dùng cho việc có ích hơn. Chứ tiêu hết để thu mua một câu lạc bộ thì ra thể thống gì chứ? Có vài chuyện, nếu cậu không quản lý được thì rất khó làm nên cơm cháo đấy.”

Lời này cũng đủ rõ ràng, ai còn không nhận ra thì đúng là đồ ngốc.

Lúc này, Dương Duy Khắc cũng không ngồi yên được nữa.

Ông ta chỉ vào mặt Mạnh Văn: “Ông đang giở trò gì vậy hả?”

Mạnh Văn đáp lời: “Haiz, sao ông chủ Dương lại kích động thế chứ, nếu Tẩm Mộng không có tư cách thu mua thì bên duy nhất có thể ra giá chính là Bảo Hiểm Vinh Tài đó. Nếu ông đắc tội với tôi thì đến lúc đó câu lạc bộ của ông sẽ bị chính tay ông huỷ hoại đó.”

Vừa nói ông ta vừa cười ha hả.

Sắc mặt của Dương Duy Khắc vô cùng tệ, xem ra ông ta chỉ có thể bán cho Bảo Hiểm Vinh Tài với cái giá 3000 tỷ rồi. Tuy con số này cũng không nhỏ nhưng Tẩm Mộng trả giá còn cao hơn cơ!

Lòng ông ta cực kỳ không thoải mái.

Không khí trong phòng lại chùng xuống, mỗi người đều có suy tính của riêng mình.

Lúc này, Giang Nghĩa lại nói với La Phong: “Sao anh lại dừng lại? Mau kí hợp đồng đi chứ, lát nữa người của cục thể thao đến kiểm tra, cũng không thể để bọn họ đợi mình được?”

La Phong hơi xấu hổ, rõ ràng không đủ tư cách thu mua rồi thì còn kí hợp đồng gì chứ?

Mạnh Văn nhìn Giang Nghĩa như đồ ngốc: “Này này này, cậu là heo à? Đến bây giờ mà còn không rõ tình hình sao? Mấy người không có tư cách thu mua đâu, kí cũng vô dụng thôi, sao phải tốn công vô ích?”

Giang Nghĩa bình tĩnh trả lời: “Có đủ tư cách hay không thì phải đợi người của cục thể thao xác nhận chứ không phải ông.”

Rồi Giang Nghĩa quay đầu nói với La Phong: “Kí nhanh đi.”

La Phong thở dài một hơi, sự tình đã tới nước này rồi, không kí cũng tiếc. Hi vọng duy nhất là người được tổng cục phái tới kiểm tra đủ chính trực.

Nhưng….có khả năng sao?

Anh ta vừa kí vừa lắc đầu thở dài. Miếng thịt tới miệng còn rơi, đúng là không hề dễ chịu.

Khi anh ta vừa kí hợp đồng xong thì nghiệm thu viên của tổng cục cũng đi tới.

Mạnh Văn vừa nhìn thấy liền lập tức dập thuốc đứng dậy: “Ồ, anh tới rồi à, mời ngồi mời ngồi.”

Nghiệm thu viên lắc tay: “Không cần khách khí.”

Sau đó, anh ta trực tiếp ngồi cạnh Mạnh Văn, vừa cười vừa nói với ông ta. Kẻ ngốc cũng hiểu có nội tình.

Nghiệm thu viên còn hỏi: “Ngài Mạnh, ông đưa tài liệu cho tôi đi, để tôi kiểm tra giúp ông.”

Mạnh Văn lắc đầu: “Xin lỗi nhưng ông chủ Dương không bán câu lạc bộ cho tôi mà chọn bán cho Tẩm Mộng phía đối diện rồi. Nên mời anh kiểm tra tài liệu của bọn họ.”

“Ồ?”

Nghiệm thu viên nhìn về phía La Phong, trong mắt tràn ngập địch ý. Chỉ thông qua ánh mắt này thôi thì La Phong cũng biết, mình tiêu rồi.