CHƯƠNG 866
Ở trong chuyện này, không thể không khâm phục lá gan và trí tuệ của Giang Nghĩa, không chỉ nhìn thoáng cái thì nhìn ra Uông Cường giả bộ bị bại liệt, còn quả nhiên ép Uông Cường hiện nguyên hình.
Người bình thường đâu có khí phách này?
Với lại, cho dù bạn nhìn ra, bạn có thể ép Uông Cường đến mức lộ nguyên hình hay sao?
Điểm này, Tôn Tại Ngôn có bản lĩnh ở phương diện y thuật cũng không làm được.
Giang Nghĩa lại làm được.
Chứng tỏ Giang Nghĩa ở phương diện y thuật có nghiên cứu rất sâu, đạt tới trình độ ngay cả Tôn Tại Ngôn cũng chỉ có thể ngước nhìn.
“Giỏi lắm Giang Nghĩa, không chỉ thân thủ giỏi, gan dạ hơn người, trí tuệ siêu đẳng, ngay cả y thuật cũng đạt tới mức thông thạo.”
“Thật sự quá giỏi rồi.”
Tôn Tại Ngôn sơ suất là có sơ suất, không ngờ y thuật của Giang Nghĩa lại cao siêu như vậy.
Thất bại.
Lần thứ hai rồi.
Tôn Tại Ngôn vốn cho rằng kế hoạch chu toàn, có thể thắng được Giang Nghĩa, ai ngờ núi này cao còn có núi cao hơn, lần thứ hai bị Giang Nghĩa đánh bại.
Tôn Tại Ngôn chưa từng thua người khác, thua liên tiếp hai lần ở trong tay Giang Nghĩa, khó tránh sẽ cảm thán: cớ sao sinh Du còn sinh Lượng?
Có một loại cảm giác vô dụng, bất lực.
Tôn Vĩnh Trinh nói: “Mẹ kiếp, khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng không những không đổ, bây giờ còn nhận được sự ủng hộ lớn hơn.”
“Sau khi tin tức được đưa lên, tất cả mọi người đều càng ủng hộ khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng hơn, nói cái gì mà kiên quyết sẽ không tin lời nói xấu bôi nhọ khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng của người khác.”
“Chúng ta về sau cho dù muốn tiếp tục bôi nhọ, cũng không thể làm được.”
Điều này là đương nhiên.
Sau khi bạn bôi nhọ một người thất bại thì sẽ gây ra hiệu quả hoàn toàn tương phản, người đó sẽ trở nên càng lớn mạnh, càng đi sâu vào lòng người.
Lần hành động này, không những không giải quyết được khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, ngược lại giúp nó đánh được tiếng vang.
Thật là nực cười, đáng buồn, đáng thương.
Thua một cách thê thảm!
“Chúng ta bây giờ phải làm sao?” Tôn Vĩnh Trinh chất vấn.
Tôn Tại Ngôn nhìn bản kế hoạch trên bàn, trong lòng cũng thấp thỏm bất an.
Kế hoạch chu toàn hai lần trước đều thất bại rồi, kế hoạch lần này nhằm vào giải trí Ức Châu, còn có thể thành công không?
Anh ta lần đầu tiên nảy sinh nghi ngờ đối với kế hoạch của mình.
“Anh nói xem, kế hoạch lần này của tôi có thể được không?”
Tôn Tại Ngôn vậy mà hỏi Tôn Vĩnh Trinh! Anh ta kiêu ngạo, trước kia chắc chắn sẽ không làm như vậy, điều này cũng đủ chứng tỏ lòng tin của anh ta bị đánh sập.