Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1257: Chương 1257





U Lam Minh Hỏa của bản thân, uy lực của nó không kém gì đối phương, nhưng tu vi của mình kém quá nhiều, mặc dù có Viêm Ma Thể và sức mạnh tạo hỏa ở đây, cũng vẫn yếu hơn người này.

Âm!
Hắc hỏa lan ra khắp bầu trời, nuốt sống một tia lam sắc cuối cùng, lửa khói vô tận bao phủ Tân Trạm bao phủ.

“Tân Trạm!”
Phía dưới, Lãnh Uyên Thư nhìn thấy cảnh tượng này, nhất thời con ngươi hơi co lại, quát to một tiếng.

Lần này hoàn toàn không giống với lần đối địch với Nhiếp Phi Lộ, Nhiếp Phi Lộ thi triển hỏa diễm chỉ là ngụy chí hỏa, nhưng Lão Hắc mỗi một ngọn lửa đều là thiên địa chí hỏa.

Uy lực của hắc diễm đó cô ấy đã được lãnh giáo qua, bị diễm hỏa đó nuốt, Tân Trạm có thể sống mà đi ra được sao.

Lúc này, bốn người áo đen liều mạng ngăn cản Lãnh Uyên Thư cứu Tân Trạm, khiến Lãnh Uyên Thư vô cùng phẫn nộ, nhưng không có cách nào thoát khỏi.

“Ha ha, đợi tôi luyện hóa xong thân thể của cậu, U Lam Minh Hỏa rơi vào tay tôi, trưởng lão đại nhân nhất định sẽ trọng thưởng cho tôi.”

Lão Hắc cười to nói.

“Không nên phớt lờ, tăng cường Viễn dạ cực hỏa, giết hắn” Lão gầy lần thứ hai truyền âm nói.

Ông ta sẽ không để Tân Trạm có cơ hội.

“Vâng, trưởng lão” Lão Hắc gật đầu.

Ông ta phi thật cao lên bầu trời, hai tay không ngừng tung ra linh khí, ném hắc diễm khắp cả bầu trời, không ngừng bao phủ về phía Tân Trạm.

Trong nhiệt độ mãnh liệt của chí hỏa, ngay cả không khí cũng bị đốt đên run rẩy, Lão Hắc tin tưởng, không lâu sau, Tân Trạm sẽ bị cháy đến mức một mảnh vụn cũng không còn.

Dần dần, trung tâm hắc hỏa đã bị nén thành hình quả trứng, mà bên trong Tân Trạm cũng để lộ thân hình.

Ngọn lửa màu lam vẫn bao bọc xung quanh Tân Trạm như cũ, tuy rằng thoạt nhìn không có sức phản kháng, nhưng bất luận Lão Hắc gia tăng áp hực của hỏa diễm như thế nào, đều không thể xâm nhập dù chỉ là một chút.


“Kỳ quái, đây là có chuyện gì?”
Lão Hắc khó có thể tin, Tân Trạm phòng thủ như thế nào vậy?
“Còn có, ánh sáng rực rỡ như ngôi sao kia, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Lão Hắc nhìn kỹ lại, kinh ngạc phát hiện trên U Lam Minh Hỏa, tràn ngập ánh sao nho nhỏ, hoàn toàn không giống với lúc trước.

Lúc này, bên trong ngọn lửa màu lam kia, Tân Trạm đang ngồi xếp bằng, chậm rãi mở mắt ra.

“Mau lui lại!”
Lúc này, Lão gầy lại truyền âm.

“Cái gì?”
Lão Hắc sửng sốt, còn chứ phản ứng kịp với chuyện vừa xảy ra, nhưng nghe lời theo thói quen, khiến ông ta lui về phía sau trong nháy mắt.

Âm!
Ngay sau đó, ngọn lửa màu đen trong nháy mắt văng tung tóe ra, Một mũi tên màu u lam, trong nháy mắt xuyên tới chỗ Lão Hắc vừa đứng, nhiệt độ tràn ngập tận trời, khiến Lão Hắc mồ hôi đầm đìa.

Ông ta không ngờ, dưới tình huống như vậy, Tân Trạm còn có thể phản kích, hơn nữa còn vô cùng uy lực.

“Ông lại có thể trốn thoát được”
Tân Trạm cũng có chút tiếc nuối, chín viên ngọc điểm giữa mi tâm, trong đó một viên hơi ảm đạm dần..