Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1553: Chương 1553





Mấy người hợp lực, không cần Tân Trạm ra tay, lão giả này đã bị bao vây, chật vật ngã xuống đất.

Lão giả áo xám này sau khi bị khống chế, sợ tới mức toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt như giấy.

“Các vị đạo hữu, cầu xin các người đừng giết tôi, lão phu nhất thời bị bảo vật che mất lương tâm, bây giờ đã tỉnh ngộ, tha cho tôi đi, đồ đạc trên người tôi đều cho các người hết.”
Lão giả vẻ mặt khổ sở, hoàn toàn không khống vẻ mặt cuồng vọng mãnh liệt ban nấy, không biết là giả vờ hay thật sự hối hận.

“Thật ra ông chỉ là tham lam mảnh vụn Thánh Tuyền này, ở Thánh Cảnh này, cũng không tính là sai lâm lớn lắm” Tân Trạm bước tới nói.

“Đúng vậy, đạo hữu, xin các người buông tha tôi đi” Lão giả trên mặt xẹt qua hy vọng, không ngừng gật đầu nói.

Anh ta cũng nhìn ra, trong những người này cảnh giới Phân Thần không ít, nhưng người đứng đầu lại là Tân Trạm cảnh giới Xuất Khiếu này.

“Nếu ông muốn sống, đơn giản thôi.

Giao ra mệnh hồn, tôi sẽ tha cho ông một mạng” Tân Trạm nói.

“Có thể đổi điều kiện khác được không?”

Lão giả sắc mặt cứng đờ, giao ra mệnh hồn, tính mạng của mình liền bị người khác khống chế.

“Đương nhiên có, đó chính là tôi một đao chém chết ông”
Râu quai nón hừ nói.

Lão giả đương nhiên không muốn chết, vẻ mặt ông ta đau khổ, cuối cùng không có cách nào, đành phải ngoan ngoãn giao mệnh hồn ra.

Vân công tử đứng ở một bên, có chút bùi ngùi.

Lão giả áo xám này dường bản thân mình trước đây, cũng giao mệnh hồn cho Tân Trạm.

Nhưng cũng may mình thể hiện tốt, Tân Trạm lại tin tưởng, dọc theo đường đi anh ta đã bao lần xả thân quên mình, Tân Trạm sau đó lại trả lại mệnh hồn cho anh ta.

“Ông cũng không cần phải tỏ ra như vậy, chỉ cần ông biểu hiện thật tốt, chờ chúng tôi làm xong việc, tôi có thể trả mệnh hồn lại cho ông” Tân Trạm nói.

“Đạo hữu, tính mạng tôi đều giao cho cậu rồi, cần gì phải lừa gạt tôi” Lão giả cười khổ một tiếng.

Lấy đi mệnh hồn của người khác, nào có chuyện sẽ trả lại.


“Đừng nghĩ rằng tôi đang lừa ông, tôi là luyện dược sư, chắc là ông cũng biết, luyện dược sư sẽ không dễ dàng nói dối đâu: Tân Trạm để lộ ra lệnh bài dược sư hội của mình, vẻ mặt lão giả nhất thời khẽ động.

“Cậu nói thật à.”
“Đúng vậy, chỉ cần ông giúp tôi làm một chuyện, chuyện rất đơn giản” Tân Trạm cười cười nói.

Tân Trạm nói một tràng, lão giả nhất thời vẻ mặt có chút cổ quái.

“Tôi làm như vậy, những tu sĩ kia nhất định muốn giết tôi.”
“Ngươi không có quyền lựa chọn” Tân Trạm lắc đầu nói: “Thánh Cảnh mở ra chỉ có một tháng, chỉ cần ông nghe mệnh lệnh của tôi, trước khi Thánh Cảnh chấm dứt, tôi nhất định sẽ trả mệnh hồn lại cho ông”
“Được, cậu là luyện dược sư, vậy tôi sẽ tin cậu một lần”
Lão giả cắn răng, chết đạo hữu không chết bần đạo, chỉ cần Tân Trạm giữ đúng lời hứa, cùng lắm sau này mình sẽ tránh xa thành cổ Đông Hoàng một chút.

Ông ta vừa phóng người, liền bay ra khỏi sơn cốc.

Ở bên ngoài sơn cốc, cũng có một phần tu sĩ tồn tại, bọn họ đều là nhìn thấy Thánh Tuyền dị tượng thăng cấp giữa không trung kia.

Nhưng không phải ai cũng mạnh mẽ như lão giả, bọn họ tiến lên có chút cẩn thận, bay ra ngoài sơn cốc.

Tuy rằng trong lòng vô cùng thèm thuồng khi nhìn thấy linh dịch Thánh Tuyền, hận không thể lập tức xông vào.

Nhưng có thể dẫn động dị tượng mãnh liệt như vậy, ai cũng không biết bên trong là ai, chọc giận cường giả, mất mạng vô ích cũng không ổn.

Nhưng ngay khi không ít tu sĩ do dự, một lão giả áo xám lại chủ động liên lạc với mọi người..