Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 1954: Chương 1954





Rời khỏi biệt thự của anh cả, sau khi tạm biệt với Tân Sở Phi, Tân Trạm không quay về chỗ ở của mình mà đi đên phòng của Tân Sương Nhan.

Nhìn thấy Tân Trạm đang đứng ở trước cửa, Tân Sương Nhan cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Tân Trạm để ý thấy, vành mắt của chị gái anh vẫn còn chút đỏ, trong lòng vô cùng chua xót.

Tân Sương Nhan không nói gì, nhưng thực ra cô ấy rất để ý.

Đối xử với bản thân cũng tốt, đối với Tân Trạm cũng tốt.

Như lần này trở lại, Tân Sương Nhan không thông báo cho ai cả, nhưng lại lặng lẽ giết giao long lấy da để làm một bộ giáp hắc long cho mình.

Lại còn mang theo thật nhiều Man tộc từ các gia tộc đến để chúc mừng mình, trong đó phải bỏ ra bao nhiêu sức tốn bao nhiêu công sức.

Bản thân anh mặc dù không bi nhưng cũng hiểu được tuyệt đối không đơn giản.

Tân Sương Nhan chỉ lặng lẽ trả giá cho người em trai là mình này, chưa bao giờ yêu cầu phải báo đáp.


“Chị ba, em cũng có chút nghiên cứu về chữa thương với rõ, luyện đan, có thể để cho em xem thử không?” Tân Trạm đi thẳng vào vấn đề.

“Vào đi”
Tân Sương Nhan nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Tân Trạm, thở dài trong lòng, để cho Tân Trạm tiến vào.

Sau đó, Tân Trạm liền đơn giản dùng linh khí, kiểm tra tình trạng thương tích của Tân Sương Nhan.

Tình trạng thương tích này quả thật kỳ lạ, là thủ đoạn mà trước nay Tân Trạm chưa từng thấy qua, dường như không phải chém trên bề mặt mà là trực tiếp đâm qua đúng vị trí của nguyên thần.

“Chị ba, ngoài dùng Kim Tố đan ra, có phải chị cũng dùng đan dược để chữa trị nguyên thần đúng không?” Tân Trạm hỏi.

“Đúng, còn có Hợp Thần đan.

Nhưng hai loại tiên đan này, chỉ có thể hoãn lại thương tích, không thể chữa khỏi” Tân Sương Nhan lắc đầu nói.

“Hai loại đan dược đó có thể cho em mỗi loại một viên không?”
“Có thể” Tân Sương Nhan gật đầu.


Hai loại đan dược này bản thân thường mang theo bên người, cô thẳng thắn lấy lọ sứ ra, mỗi loại lấy ra một viên.

“Chị ba, em không quấy rầy chị nghỉ ngơi nữa, em đi đây”
Sau khi tiếp nhận hai viên đan dược, Tân Trạm liền rời đi.

Khi Tân Trạm đi ra, bộ dáng chăm chú, trong lòng Tân Sương Nhan lại thở dài: “Em trai, đừng lãng phí tinh thần vào việc này.

Chị hiểu tấm lòng của em, nhưng chị cũng đã quen với loại thương tích thế này, em vẫn nên đi tu luyện đi”
“Em biết rồi” Tân Trạm cười, cũng không mạnh miệng nói gì thêm.

Anh nhìn ra được Tân Sương Nhan đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Những năm gần đây, sợ rằng cô ấy đã đi khắp nơi cầu y, cũng không ít lần trải qua cảm giác từ hy vọng thành thất vọng.

Trở về biệt thự của mình.

Tân Trạm không trở về phòng mà trực tiếp bay tới một nơi im lặng thoáng đãng ở hậu viện, sau đó tìm được một nơi bằng phẳng bắt đầu vẽ trận pháp lên đó.

Trong tay anh có hai viên đan dược, chính là Kim Tố đan và Hợp Thần đan, là khi trên đường trở về, anh bất chấp khó khăn đi tìm Tân Sương Nhan mà lấy được.

Hai viên đan dược này vừa lấy ra dã có nồng đậm linh khí tản ra, còn tỏa ra mùi hương thấm vào lòng người, có vẻ cực kỳ không tầm thường.

Chị ba là con gái của Tân Hoàng, lại là đồ đệ của Chiến Vương, với thân phận và năng lực của chị ấy đủ để có thể tìm được phương án tốt nhất, bao gồm cả dược tôn luyện đan, tất nhiên thân phận và năng lực cũng không tầm thường..